Ngay khi Lô Vĩnh Cường đang ngạc nhiên vì không thấy ai đuổi theo thì đột nhiên trước mặt bỗng xuất hiện mười mấy người.
Mà Chung Vô Thất đứng dưới bóng cây rất nhởn nhơ vui sướng.
Ông ta nhẹ nhàng vuốt chòm râu của mình, dửng dưng nói.
"Một đại tông sư bị đánh gãy hai tay đúng là đối tượng thích hợp để cho những thành viên sắp đột phá trong đội luyện tập".
"Bạn cũ à, lên đường thuận lợi nhé".
"Còn năm tông sư mà cậu nói đến, đừng nói tới việc động tới cô chủ nhà họ Vũ, bọn họ có thể gặp được hai người nữa không còn chưa biết".
"Kế hoạch của cậu khá lắm".
“Nhưng tiếc là cậu lại chọc phải người mà cả đời này không nên chọc rồi".
Chung Vô Thất nói đúng.
Năm người mà Lô Vĩnh Cường phái đi giờ không đứng nổi nữa rồi.
Cho dù ở trong gia tộc nào thì tông sư cũng sẽ không rơi vào tình cảnh này.
Cả năm người họ cùng lên thì cho dù đánh với hai đại tông sư cũng chẳng xi nhê gì.
Nhưng đánh với Lý Phong thì chỉ có một kết quả.
Chết!
Xác bọn họ lạnh dần.
Trạng thái lúc chết giống hệt nhau.
Đều bị vặn gãy cổ mà chết, nhanh gọn lẹ!
Lúc này, Lý Phong đang chậm rãi đi ra từ ngõ nhỏ.
Người của anh đang dọn dẹp thi thể phía sau.
Anh bước đến chỗ bà cụ đang bán sữa đậu nành bên cạnh, cười nói: "Bà ơi, cho cháu một cốc sữa đậu nành đường đỏ".
Bà cụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-anh-la-chang-trai-nam-ay/2617359/chuong-352.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.