Trước khi bọn họ kịp mở miệng, Chung Vô Thất đã đưa cho bọn họ hai cốc sữa đậu nành đường đỏ mà ông ta vừa mua.
“Đã nói với hai cậu bao nhiêu lần rồi?”
“Bất kể gặp phải chuyện gì, cũng phải bình tĩnh giải quyết”.
“Uống xong cốc sữa đậu nành đi rồi nói tiếp”.
Chung Vô Thất đã dành một nửa cuộc đời để tập luyện võ thuật.
Sau khi trở thành chưởng môn phái Hàn Sơn, ông ta đã dành phần lớn thời gian của mình để điều hành môn phái với ý định thống trị phía Đông.
Mặc dù ông ta chưa kết hôn, nhưng đối với ông ta, các đệ tử trong sư môn chính là người nhà của ông ta, ông ta coi bọn họ như con cháu ruột thịt của mình.
Nghĩ đến đây, Chung Vô Thất đột nhiên cảm thấy có điều gì đó không ổn.
Sau khi hai đệ tử uống hết cốc sữa đậu nành, một người nói: “Sư phụ, tam sư thúc và lục sư thúc đã bị người ta đánh gãy tay chân rồi!”
“Gì cơ!?”
Dù khả năng kiềm chế có tốt đến đâu, dù đã chuẩn bị sẵn tâm lí tốt thế nào đi chăng nữa.
Khi Chung Vô Thất nghe được tin đó, đồng tử của ông ta lập tức co lại.
Tuy thực lực của tam sư đệ và lục sư đệ không bằng ông ta, nhưng bọn họ đều là đại tông sư.
Hai người cùng bị đánh gãy chân gãy tay cùng lúc, vậy có nghĩa là sao?
Có người muốn tiêu diệt môn phái của họ!
Chung Vô Thất vội vã bỏ đi cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-anh-la-chang-trai-nam-ay/2617333/chuong-366.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.