Vũ Đại Quân cười khẩy: "Bao hết rồi càng tốt".
"Bao được nhiều phòng thế chứng tỏ bọn chúng có nhiều tiền lắm".
"Đám khỉ gió phương Nam này trong túi đầy tiền".
"Lần này phải bắt chẹt bọn chúng nhiều chút".
Vũ Đại Quân quay đầu nhìn gã đàn ông trung niên phía sau hỏi: "Lão Trương này, nếu tôi nhớ không nhầm thì con gái ông sắp ra nước ngoài du học rồi nhỉ?"
Lão Trương cười gật đầu: "Vâng, vâng! Hơn tháng nữa con bé sẽ đi".
"Lần này ông cho con gái đi du học chắc cũng tốn không ít tiền đâu nhỉ?"
"Mấy cái trường ở nước ngoài học phí một năm đúng là rất đắt".
"Hì hì hì, các anh em đều biết là đi theo đại ca sẽ chả thiếu tiền tiêu đâu mà.", vẻ mặt lão Trương nịnh hót hùa theo.
Vũ Đại Quân lại nhìn về phía một người đàn ông trẻ tuổi.
"Tiểu Triệu này, thằng nhóc nhà cậu đến giờ còn chưa cưới vợ, chắc là đang để dành tiền mua cái biệt thự nhỏ tầm mấy triệu cho xứng với con xe thể thao mấy triệu của cậu đấy à".
Hắn ta cười, gật đầu lia lịa: "Em nghe theo đại ca hết, đại ca nói thế nào thì em làm thế ấy".
Mấy người đứng cạnh lập tức cùng hùa vào nịnh nọt: "Đúng đấy ạ, đúng đấy ạ".
"Các anh em chỉ cần đi theo đại ca lăn lộn, không cần lo thiếu ăn thiếu uống nữa".
"Muốn cái gì có cái đấy".
Mặt Vũ Đại Quân vênh lên tận trời.
Hắn kiêu ngạo tự hào nói: "Chứ còn gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-anh-la-chang-trai-nam-ay/2617297/chuong-383.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.