Lý Phong đứng sững lại trước tủ sách lớn.
Anh lấy một cuốn sách trong tủ sách và ấn vào đáy cuốn sách một cái.
"Cạch!"
Đột nhiên, toàn bộ tủ sách bắt đầu di chuyển.
Phía sau tủ sách, một cánh cửa bảo hiểm lớn xuất hiện!
Cánh cửa bảo hiểm này giống như loại cửa trong ngân hàng, trông rất phức tạp.
Có một bức tường cao như vậy!
Nhìn cánh cửa bảo hiểm trước mặt, Hứa Mộc Tình không khỏi hỏi: "Làm sao có thể mở được cánh cửa dày như vậy chứ?"
Vương Tiểu Thất phủi tay tiến lên: "Chị dâu, giao cho em đi”.
Khi Vương Tiểu Thất đứng ở trước cửa bảo hiểm, cậu ta gõ gõ vài chỗ.
Hứa Mộc Tình nhìn Lý Phong với ánh mắt tò mò.
"Ông xã, làm sao anh biết Mã Hoành để đồ dưới tầng hầm?"
Lý Phong cười nhạt: "Vì tổ tiên của bọn họ đều là trộm mộ, nên có thói quen cất đồ dưới lòng đất, không phải ở trên mặt đất”.
"Thỏ khôn đào ba hang, để đồ đạc dưới đất, nếu đào thêm vài đoạn, thì bất cứ lúc nào cũng có thể dời đi một cách thuận tiện”.
Đang nói thì đột nhiên có giọng nói vang lên từ hành lang.
"Chúng mày mới là trộm ấy!"
Đột nhiên, một nhóm vệ sĩ từ bên ngoài xông vào!
Những vệ sĩ này đều cầm roi điện trên tay, ai nấy đều rất hung dữ.
Mã Hoành rẽ đám đi ra.
Anh ta giơ tay hung ác chỉ vào Lý Phong: "Chúng mày, chúng mày dám cả gan vào nhà tao làm loạn!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-anh-la-chang-trai-nam-ay/2617281/chuong-391.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.