Thủ đô, biệt thự nhà họ Hậu.
"Mày nói gì!?"
Hậu Thụy Niên nắm lấy áo của Mã Hoành và nhấc Mã Hoành lên khỏi mặt đất.
Một luồng sát khí mạnh mẽ bao trùm cơ thể Mã Hoành.
Chỉ cần một ý niệm.
Mã Hoành sẽ đầu một nơi thân một nẻo!
"Tao đã nói với mày bao nhiêu lần rồi "Lan Nhược Đồ của Đường Sơn "là dành tặng cho một vị quý nhân cực kỳ quan trọng, thế mà mày lại làm rách mất!"
"Tôi, tôi, tôi, tôi không cố ý!"
"Ai mà biết tên khốn Lý Phong lại biến thái như vậy!"
Bây giờ khi nghĩ đến cảnh đám Lý Phong đập phá đồ cổ, Mã Hoành cảm thấy bụng thắt lại!
Xót xa!
Trái tim anh ta đang rỉ máu!
"Rác rưởi, một lũ rác rưởi!"
Sau đó, Hậu Thụy Niên quẳng Mã Hoành xuống đất.
Hậu Thụy Niên nhìn Mã Hoành bằng ánh mắt nham hiểm.
"Trong hai ngày này, mày ở lại thủ đô đi, đừng đi đâu hết!"
"Vâng!"
Mã Hoành run lẩy bẩy.
Hậu Thụy Niên nhanh chóng rời khỏi dinh thự.
Đi đâu đó trong khu vườn cung điện.
"Lạo xạo”.
"Lạo xạo”.
"Lạo xạo”.
Hậu Thụy Niên vội vã bước qua hành lang dài.
"Nô tài bái kiến giáo chủ”.
Không lâu sau, từ cửa vang lên giọng nói hơi khàn khàn của người đàn ông.
"Tới đây vào giờ này, có phải ông đã đem ‘Lan Nhược Đồ của Đường Sơn’ đến rồi không?"
Mồ hôi lạnh.
Đột nhiên chảy xuống từ trán của Hậu Thụy Niên.
Ông ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-anh-la-chang-trai-nam-ay/2617278/chuong-393.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.