“Thằng nhãi, bây giờ nếu mày quỳ gối, dập đầu nhận sai thì vẫn còn kịp đấy”.
“Nếu không đợi đến lúc đó, khi tao đấm một đấm, mày sẽ không chịu được mà khóc rống lên đấy”.
Viên Tuấn Khải ngồi bất động ở đó, nụ cười trên mặt anh ta càng lúc càng lạnh.
Cố Ngôn Hi nhìn Viên Tuấn Khải đầy hoài nghi: “Anh Viên, sao anh có thể làm như vậy được?”
Hành động này của Viên Tuấn Khải đã khiến Cố Ngôn Hi cảm thấy bị đả kích rất lớn.
Cô ấy vốn có chút tình cảm với Viên Tuấn Khải.
Cô ấy vốn định nhờ Viên Tuấn Khải để hoàn toàn quên đi Lý Phong.
Tuy nhiên, cô ấy không ngờ rằng Viên Tuấn Khải cũng giống như những cậu ấm con nhà giàu khác.
Đều là loại mặt người dạ thú.
Viên Tuấn Khải cười.
Anh ta cười rất khoái chí.
Anh ta nhìn chằm chằm vào Cố Ngôn Hi, nói: “Cô Cố, cô cũng là người trong giới”.
“Có một số chuyện không cần tôi nói ra, chắc cô cũng tự hiểu”.
“Tối nay, cô đến nhà hàng này dùng bữa cùng với tôi”.
“Không phải là muốn được ngủ với tôi sao?”
“Anh nói linh tinh gì vậy! Tôi không có!”
Cố Ngôn Hi đột nhiên đứng dậy.
“Đừng ngụy biện nữa”.
“Nếu như đã ở trong cái giới này thì nên hiểu rõ các quy tắc của giới này chứ”.
“Mặc dù cô có chút tiếng tăm, nhưng muốn trở thành nữ chính của bộ phim này mà không phải trải qua một hai thủ tục là không được đâu nhé".
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-anh-la-chang-trai-nam-ay/2617171/chuong-446.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.