Lồng ngực rộng lớn của anh ôm chặt lấy cơ thể mềm mại nóng rực của cô.
Cô rúc sâu vào lòng anh, trên người tỏa ra mùi thơm làm người ta mềm nhũn.
Không biết vì thuốc mà Hứa Hạo Nhiên bỏ vào liều lượng quá mạnh hay là do ngọn lửa trong lòng bùng cháy lên.
Khuôn mặt xinh đẹp của cô đỏ ửng.
Nóng.
Thiêu đốt.
Nóng bỏng.
Tay Hứa Mộc Tình như dây leo.
Ôm chặt cổ Lý Phong.
Hai người tì trán vào nhau.
Chóp mũi khẽ cọ.
Hơi thở thơm như hoa lan.
"Không phải em vẫn chưa khỏe hẳn, chưa thể vận động mạnh à?"
Lý Phong bình tĩnh nhìn cô, cười nói.
"Không sao, anh sẽ cẩn thận".
Tay của anh dần dần mò lên trên.
"Ư..."
Tiếng rên truyền từ phòng bếp ra.
Cô hơi kháng cự.
Nhưng không phải kháng cự Lý Phong.
Mà kháng cự hoàn cảnh này.
"Cửa...vẫn còn đang mở kìa".
Giọng Hứa Mộc Tình nhỏ đến mức khó mà nghe rõ được.
Cô xấu hổ.
Cũng chờ mong.
Lý Phong nhẹ nhàng vung tay lên.
Cánh cửa cách đó không xa từ từ đóng lại.
Cửa phòng bếp là cửa lùa.
Ở giữa là kính mờ.
Bên ngoài cánh cửa le lói ánh nắng của hoàng hôn.
Lờ mờ có thể thấy hai bóng người.
Đang quấn quýt nhau như cây lau sậy quấn quanh tảng đá.
Lại giống như dây leo quấn lên cây đại thụ.
Theo chiều gió.
Rên nhẹ.
Khẽ ngân nga.
Đung đưa.
Lắc lư.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-anh-la-chang-trai-nam-ay/2616943/chuong-497.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.