Dương Thiện Tề lại vung tay đấm như cú đấm lúc đầu, dùng tay không để đánh với Lỗ Quy.
"Rầm!"
Cơ thể Lỗ Quy bỗng sững lại.
Sau đó bắn mạnh về sau.
Cho đến khi gã đập lưng vào tường mới dừng lại được.
Sốc.
Sợ hãi.
Không thể tin.
Tay phải của gã đã hoàn toàn mất cảm giác.
Nắm đấm của Dương Thiện Tề rất mạnh.
Nhưng bàn tay Dương Thiện Tề chẳng chút xây xát.
"Không thể nào".
"Không ai có thể dùng tay không để đối đầu với nắm đấm gấu của tao cả".
Dương Thiện Tề không thèm dây dưa với Lỗ Quy.
Cậu ta lao vút về phía gã như một cơn gió.
"Rầm!"
"Rầm!"
"Rầm!"
Trong chốc lát, cậu ta đấm liên tiếp lên người Lỗ Quy.
Lỗ Quy bình thường vênh váo hống hách là thế, nhưng giờ đây bị Dương Thiện Tề đánh đến mức không thể đánh trả.
Đến lúc Dương Thiện Tề dừng tay, người gã đã mềm nhũn trên sàn.
Mặt gã bị đánh sưng húp, hai tay đeo bộ nắm đấm gấu cũng bị gãy xương.
Gã ngồi bệt trên đất, nghiến chặt răng, nhìn chằm chằm Dương Thiện Tề bằng ánh mắt dữ tợn.
"Có giỏi thì giết tao đi".
"Nếu tao không chết, tao nhất định sẽ không tha cho mày đâu".
"Oắt con, đến đây, giết tao đi".
Sau khi Dương Thiện Tề dừng tay, cậu ta lại trở thành người thật thà, đực mặt ra nhìn Lỗ Quy.
"Đại ca tôi nói, chúng tôi vừa mới tới thủ đô, không thể phô trương quá,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-anh-la-chang-trai-nam-ay/2616860/chuong-539.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.