Bình thường, ngay cả khi đối mặt với sự tấn công của hàng trăm người, ông ta vẫn có thể cười và giải quyết bọn chúng một cách dễ dàng.
Nhưng tại sao ở trước mặt Lý Phong lại thảm hại như một con chó giãy chết?
Lúc này, ánh mắt của Trình Hóa Thịnh như muốn cầu xin.
Ông ta dùng giọng nói run rẩy nói với Lý Phong: “Tha cho tôi, tha cho tôi”.
Lý Phong đang định nói, nhưng Trình Bác đang trốn trong đám người đột nhiên lên tiếng.
“Lý Phong, cái thằng chó má từ nơi khác đến nhà mày, mày có biết mày đang đánh ai không?”
“Ông ấy là sư phụ của tao, là một trong số bốn đại cao thủ của hội Giao Long!”
“Nếu như mày dám giết sư phụ của tao, hội Giao Long sẽ tha cho mày sao?”
“Đến lúc đó, hội Giao Long nhất định sẽ chém mày và người nhà của mày ra thành từng mảnh!”
“Bọn tao sẽ ở trước mặt bọn mày, chơi vợ mày với mẹ vợ mày cho thật đã!”
“Ừ, mày nói đúng”.
Lý Phong khẽ gật đầu.
Sau đó, anh kéo Trình Hóa Thịnh đang sợ hãi đến mức lồi cả hai mắt ra bên ngoài từ ngoài cửa sổ vào.
Tiện tay ném vào chỗ đám người đó.
“Ném đồ từ trên xuống là chuyện vô đạo đức”.
“Đồng thời, cũng sẽ ảnh việc đến việc kinh doanh khách sạn của người ta”.
“Tuy nhiên, câu vừa nãy mày nói rất đúng”.
“Hội Giao Long của chúng mày có rất nhiều người, cho dù một trong số bốn đại cao thủ chết thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-anh-la-chang-trai-nam-ay/2616849/chuong-544.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.