"Thần kì thế á, nếu đàn ông ngủ trong đình này, lẽ nào…" Trước khi Hứa Hạo Nhiên kịp nói hết câu, Hứa Mộc Tình đã đá cậu ta một cái.
Tính em trai mình như nào.
Cô biết quá mà.
Hứa Hạo Nhiên đang muốn nói, thì lại bị Hứa Mộc Tình trừng mắt một cái, lập tức rụt cổ, ngậm miệng lại.
Đám người nhanh chóng đến đình Chiêu Tử.
Cái đình này đã phần nào đổ nát.
Có thể thấy, với sự giảm sút dân số của các làng xung quanh, rất ít người lui tới đây.
Lý Phong đứng giữa đình liếc nhìn xung quanh.
Sau đó, Lý Phong đưa tay ra với Edek bên cạnh.
"Giáo sư, đưa tôi cái kim chỉ nam".
Cái này chính là la bàn cổ đại.
Thứ này đã được Lý Phong đào ra từ dưới phiến đá xanh lúc trước.
Đó là thứ mà Lý Mộc để lại cho Lý Phong.
Edek đưa cho Lý Phong một tấm đồng mỏng trước, sau đó là một chiếc thìa làm bằng đồng thau.
Hai cái này hợp lại thành kim chỉ nam ở Hoa Hạ cổ đại.
Lý Phong đặt la bàn vào lòng bàn tay.
Khi người bình thường đặt la bàn, chiếc thìa đặt ở chính giữa la bàn chắc chắn sẽ nghiêng.
Tuy nhiên, lòng bàn tay của Lý Phong lại vững vàng một cách bất thường, như thể anh đã tạo ra một mặt đất bằng phẳng.
Cái la bàn này được Lý Phong đặt trong lòng bàn tay không sai lệch một chút nào.
Sau đó Lý Phong nói với Hứa Mộc Tình ở bên cạnh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-anh-la-chang-trai-nam-ay/2616394/chuong-647.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.