tôi là kẻ ngốc nghếch Lúc này, Lý Phong chầm chậm đưa tay ra.
Anh giơ tay lên không trung.
Lý Phi đứng đối diện với Lý Phong, phát hiện mắt anh dường như hơi lóe lên một tia sáng.
Do tốc độ lóe sáng rất nhanh nên Lý Phi không kịp nhìn rõ.
Cậu nhóc chỉ cảm thấy giây phút ấy ánh mắt của Lý Phong không giống như bình thường! Nổi gió rồi.
Vốn dĩ vùng đất hoang vu đang rất bình lặng, bắt đầu có tiếng gió rít u u.
Nhưng điều kỳ lạ là cơn gió này chỉ cuốn quanh ba người.
Lý Phong trở thành mắt của ngọn gió.
Nếu đứng từ xa nhìn lại thì rất dễ thấy.
Cỏ dại dưới chân ba người Lý Phong bắt đầu xoay tròn hình xoắn ốc.
Trên đầu ba người Lý Phong là những tầng mây cuộn trào mãnh liệt.
Lúc này, Hứa Hạo Nhiên và Lý Phi dường như nghe thấy tiếng nói của Lý Phong từ ngoài vọng vào.
“Dạy cho hai người chiêu võ này có tên gọi là Vân Thể Phong Thân”
“Trong mắt những kỳ tài học võ, chiêu võ này không đáng một xu”.
“Tôi cũng chỉ vô tình đọc từ quyển sách mua ở một quán sách nhỏ bên lề đường”.
“Người thường không thể hiểu rõ chiêu võ này, tôi cũng chỉ vô tình mới phát hiện ra thôi”.
“Nào, bây giờ hai người giơ tay ra”.
Lý Phong vừa dứt lời, Lý Phi và Hứa Hạo Nhiên cũng giơ tay ra giống như Lý Phong, đưa tay phải giơ lên không trung.
Một điều thú vị đã xảy ra.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-anh-la-chang-trai-nam-ay/2599710/chuong-683.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.