mới biết được Khi Đại trưởng lão rời đi, cơ thể Lý Thiên Sách đột nhiên khẽ lắc lư trước ánh nhìn của mọi người.
Trong nháy mắt, Lý Thiên Sách đã đứng ở chỗ Đại trưởng lão vừa rồi.
Lý Thiên Sách ngoắc ngoắc ngón tay với Lý Tấn.
"Lý Tấn, ông nên cảm thấy vinh dự đi.
Tôi đã không ra tay mười lăm năm rồi đấy".
"Bây giờ ngay cả bản thân tôi cũng không biết mình đã đạt đến trình độ nào rồi".
"Tuy nhiên, theo tôi thấy, như vậy là quá đủ để đối phó với ông rồi".
Lý Tấn hít sâu một hơi, tiến lên, từng bước đi về phía Lý Thiên Sách.
Kỳ thực ban đầu Lý Tấn đấu trận này là do bị Lý Phong ép.
Bản thân ông ta cũng cảm thấy có phần hơi phiến diện.
Bởi vì Lý Tấn không có mấy hứng thú với vị trí trưởng tộc của nhà họ Lý.
Với ông ta, miễn là gia đình luôn hòa thuận với nhau là được rồi.
Tuy nhiên, chấn thương lần này của Hứa Mộc Tình khiến Lý Tấn nhận thức sâu sắc được rằng suy nghĩ của mình ngây thơ đến mức nào.
Hồi tưởng về những gì đã xảy ra trong gia đình mình năm đó, Lý Tấn thật sự muốn tự tát mình một cái thật mạnh.
Nếu ngay từ đầu ông ta đấu tranh một cách quyết liệt.
Ra sức nâng cao sức mạnh của gia tộc mình.
Có lẽ người con cả sẽ không chết.
Lý Tấn từng bước đi đến chỗ Lý Thiên Sách.
Ông ta cao hơn Lý Thiên Sách.
Dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-anh-la-chang-trai-nam-ay/2599677/chuong-709.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.