Tiếng hét của Hứa Hạo Nhiên không kéo dài lâu.
Ngay sau đó, cậu ta nhận thấy rằng mặc dù cơ thể của mình đã rơi xuống, nhưng cảm giác khi rơi không còn nữa.
Cậu ta cảm thấy cơ thể như đang lơ lửng, như người đang lơ lửng trên mây, cảm giác rất lạ.
Từ từ, mấy người bọn họ đặt chân xuống đất.
Lúc này, những gì xuất hiện xung quanh họ hóa ra là một không gian có kích thước như một lớp học.
Bằng mắt thường có thể thấy không có gì ở đây, sau đó Lý Phong nói với Hứa Mộc Tình.
"Mỗi người đều có tiềm năng rất đặc biệt".
"Có thể nói, sức mạnh ẩn chứa ở mỗi người là khác nhau".
"Mấy ngày nay anh cũng phát hiện trong cơ thể em quả thật là có một sức mạnh rất đặc biệt".
"Chỉ là chính em cũng không cảm nhận được, huống chi là phát động nó".
"Tiếp theo, chúng ta sẽ sử dụng một phương pháp rất đơn giản để thử nghiệm".
Vừa nói, Lý Phong lập tức búng tay.
Chỉ nghe thấy một tiếng "bốp", Hứa Mộc Tình vốn đang đứng trên mặt đất đột nhiên cảm thấy vai của mình dường như trở nên nặng nề hơn, có cảm giác như đang mặc một bộ quần áo rất nặng.
Lý Phong nói với Hứa Mộc Tình: "Trọng lực mà em đang chịu bây giờ là khoảng một nửa cơ thể của em".
"Nếu trước đây em là năm mươi cân, thì bây giờ là bảy lăm cân".
Lý Phong vừa dứt lời, anh đã nghe thấy Hứa Mộc Tình cáu kỉnh nói: "Em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-anh-la-chang-trai-nam-ay/2585721/chuong-840.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.