Hứa Hạo Nhiên thở phào nhẹ nhõm khi Tiểu Hồng rời đi, nhưng đúng lúc này, một cơn gió thổi qua.
Có một mùi thơm thoang thoảng trong cơn gió này, đồng thời có một câu nói của Tiểu Hồng để lại.
"Tôi cũng để lại cho cậu một thứ vô cùng quý giá".
"Lúc nào tôi nhớ cậu, tôi sẽ quay lại lấy".
Tiểu Hồng rõ ràng đã rời đi, nhưng những lời cô ta để lại khiến Hứa Hạo Nhiên toàn thân sợ hãi, mồ hôi lạnh túa ra.
Hứa Hạo Nhiên nhanh chóng cầu cứu Lý Phong: "Anh rể, phải làm gì đây?"
Lý Phong cười nói: "Chịu! Ai bảo em nổi tiếng thế làm gì?"
"Hơn nữa, Tiểu Hồng là con lai. Có thể bỏ qua một số quy tắc".
"Em cứ yên tâm ôm ấp người ta, nhận lời chúc phúc của mọi người đi".
Hứa Hạo Nhiên lắc đầu lia lịa: "Em không dám cưới cô gái này đâu!"
Khi đang nói lời này, Hứa Hạo Nhiên đột nhiên chỉ tay về phía Hứa Thiên Tứ đang chuẩn bị chạy trốn, rống lên: "Hứa Thiên Tứ có bản lĩnh thì đừng có mà chạy! Không phải nãy vừa chém rất ghê sao? Tiếp tục đi!"
Trên thực tế, Hứa Thiên Tứ đang đứng dưới bóng cây, nghe được những gì Hứa Hạo Nhiên nói.
Anh ta chậm rãi quay đầu lại, Hứa Thiên Tứ nhìn vào mắt Hứa Hạo Nhiên, trong mắt anh hiện lên một tia sáng kỳ lạ.
Đôi mắt của anh ta hoàn toàn khác với đôi mắt của người thường!
Bởi vì dưới cái nhìn của mọi người, một con ngươi của anh ta bắt đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-anh-la-chang-trai-nam-ay/2585656/chuong-871.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.