Thấy Hứa Mộc Tình gật đầu, Lý Phong nói tiếp.
"Mọi không gian song song được hình thành do sự lựa chọn khác nhau của mỗi người trong một khoảng thời gian".
"Vì vậy, nếu em quay trở lại quá khứ để thay đổi tương lai, tất cả những gì em thay đổi là câu chuyện trên dòng thời gian mà em đang ở mà thôi".
"Còn rất nhiều em ở những dòng thời gian khác, nhưng chúng ta không cần phải quan tâm. Em chỉ cần để ý trái tim mình, làm chính mình là đươc".
Thực ra lời nói của Lý Phong rất ích kỷ.
Bởi vì anh chẳng hề để ý đến "hậu quả thời gian".
Lưu Lệ Lệ chỉ là một người bình thường, cô ấy không phải Einstein, cùng không phải Hitler, dòng thời gian mà cô ấy ở khá ổn định, cho dù có thay đổi số phận của bố cô ấy thì cũng không khiến những người ở dòng thời gian của cô ấy thay đổi quá nhiều.
Dù sao mọi người cũng chỉ là một người bình thường mà thôi.
Cho dù là vài năm, mười năm thậm chí mấy chục năm, rất nhiều người vẫn giữ mãi một chức vụ, ở mãi trong một căn nhà.
Cuộc sống của họ sẽ không vì một vài thay đổi mà thay đổi lớn.
Lý Phong đã đoán được điều này từ lâu nên anh không để ý đến, dù sao anh mới là người khống chế thời gian.
Hứa Mộc Tình có vẻ rất hưng phấn, cô ôm chặt lấy Lý Phong nói: "Ông xã, anh tốt quá đi".
Đột nhiên Lý Phong ôm lấy Hứa Mộc Tình, hôn một cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-anh-la-chang-trai-nam-ay/2585611/chuong-894.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.