Chương trước
Chương sau
Ngoài ra, trong lúc đánh nhau anh cũng phát hiện một chuyện rất kỳ lạ, võ công mà những người này dùng Lý Hùng chưa từng nhìn thấy bao giờ.

"Sao? Còn muốn phản kháng à? Nếu biết điều thì nhanh chóng đầu hàng đi".

"Nếu không để bản tiểu thư ra tay thì không đơn giản thế đâu".

"Bản tiểu thư sẽ trói ngươi vào giá chữ thập, sau đó dùng dao cắt từng thớ thịt của ngươi".

"Ngươi dám làm bị thương linh thú của ta, ta sẽ cho người nếm thử cảm giác sống không bằng chết".

Lúc này, Lý Hùng đã đứng im một chỗ thở hổn hển, ánh mắt sáng quắc của anh khiến người ta nhìn không thấu.



Đối với người giống hệt Raven trước mắt, anh cảm thấy rất khó hiểu, tại sao trong không gian này lại có một người giống Raven như đúc nhưng tính cách lại hoàn toàn trái ngược chứ.

Ở ngoài đời, Raven là một người thông minh, lương thiện, không bao giờ nói nhiều, lúc nào cũng nghĩ cho người khác.

Nhưng ở đây cô ấy lại trở thành một thiên kim đại tiểu thư chua ngoa, luôn mồm đòi chém giết anh.

Lúc này, Lý Hùng thậm chí nghi ngờ không biết người này có thật là Raven ngoài đời không?



"Raven, là cô phải không?"

Nghĩ đến đây, Lý Hùng lại thử gọi lại.

Nhưng Raven lại trợn to mắt, quất một roi về phía Lý Hùng.

Roi này lại bị Lý Hùng bắt được.

Trong chớp mắt, ánh mắt Raven trở nên sắc bén, hét to với Lý Hùng: "Tên ăn mày thối tha, dám gọi thẳng tên bản tiểu thư, còn không biết điều dám phản kháng? Ta phải giết chết ngươi".



Vừa nói, Raven vừa đọc một vài chú thuật kỳ quái, cái roi bị Lý Hùng bắt lấy bỗng chốc xảy ra thay đổi kỳ lạ.

Cái roi vốn rất bình thường phát ra ánh sáng màu lam.

Mà ánh sáng này xuyên qua lòng bàn tay Lý Hùng, cảm giác lạnh như băng.

Trong chốc lát, Lý Hùng nhìn thấy cái roi đã biến thành một cái gậy băng, sau đó cái gậy băng trơn nhẵn này tuột ra khỏi tay Lý Hùng, biến thành một mũi tên băng bay vút lên trời, rồi bắn mạnh về phía trái tim của Lý Hùng.

Con ngươi Lý Hùng co lại, hai chân bắn thẳng lên như đạn bắn, đạp lên roi băng rồi rơi xuống bên cạnh Raven.

Nhìn thấy cảnh này, tất cả mọi người đều trợn mắt há mồm, kể cả Raven cũng vậy.

Đây chính là chiêu thức nổi tiếng của đại tiểu thư nhà bọn họ, cả đại lục Linh Hoan này không ai có thể tránh được cây roi đoạt hồn này của đại tiểu thư.

Trong chốc lát, đám người hầu đứng xem đều thì thầm với nhau, nhao nhao đoán xem Lý Hùng là ai.

Lý Hùng không quan tâm đến tiếng thì thầm to nhỏ xung quang, anh cầm lấy cổ tay Raven, kéo cô ấy vào trong ngực mình.

Lý Hùng phải cẩn thận nhìn kỹ Raven, xem đây có phải Raven mà anh quen hay không?

Anh lập tức giơ tay kéo áo Raven xuống, lộ ra bả vai cô ấy, trên vai cô ấy có một cái bớt màu đỏ tươi, lúc nhìn thấy cái bớt, trái tim treo lơ lửng của anh cuối cùng cũng hạ xuống.

Anh biết đại tiểu thư chua ngoa trước mặt này chính là Raven.

Anh còn đang nghĩ nếu mắt Sâm La không mở ra thì tìm đám người Hứa Mộc Tình sẽ rất khó, nhưng không ngờ đi mòn gót giày tìm không thấy, lúc tìm thấy lại chả tốn công.

Raven như con ruồi không đầu lao đến trước mặt anh.

Nhưng Lý Hùng không hiểu tại sao tính tình Raven lại thay đổi lớn như vậy? Chả nhẽ đám người Hứa Mộc Tình cũng sẽ thay đổi như thế sao?

"Đồ lưu manh, dám đùa giỡn ta, bản tiểu thư phải giết ngươi".

Một nhiên bị vạch áo trước mặt mọi người, Raven thẹn quá hóa giận, lúc này cô ấy giống như một người phụ nữ đanh đá, ở trong ngực Lý Hùng hết đấm lại đá.



Nhưng cơ thể Lý Hùng lại giống như sắt thép, cho dù cô ấy đấm đã thế nào thì cũng như đấm vào tấm sắt, không hề hấn gì.

Raven cũng luống cuống, lớn từng này rồi như cô ấy chưa từng gặp người đàn ông nào mạnh như vậy.

Ngay khi Raven không biết nên làm gì thì Lý Hùng đột nhiên cúi đầu hôn cô ấy, anh làm thế dọa mọi người xung quanh sợ hãi kêu to.

Thế nhưng, ngay khi đám người hầu này chuẩn bị xông lên ngăn cản Lý Hùng, Raven vẫn đang không ngừng gào thét đột nhiên im bặt, đôi tay mảnh khảnh lập tức giơ lên trên không trung: “Các ngươi đều ở yên đó cho ta".

Đại tiểu thư đã dặn dò như thế, mọi người không ai dám làm trái. Tất cả mọi người đều đứng sững lại, mấy chục ánh mắt nhìn chằm chằm vào Lý Hùng đang ôm lấy Raven, hận không thể băm vằm anh ra.

Raven là đại tiểu thư của một trong chín gia tộc lớn ở đại lục Linh Hoan, gia tộc này có địa vị vững chắc ở đại lục Linh Hoan, nắm trong tay tài nguyên khoáng sản quý báu.

Ở đại lục này, tất cả nguyên liệu để dược sư luyện chế đan dược đều do tài nguyên khoáng sản của gia tộc Raven cung cấp, nếu không có bọn họ thì những linh sĩ tu chân sẽ không có đan dược.

Ở đại lục Linh Hoan có rất nhiều môn phái tu tiên, những môn phái này sẽ dựa vào công pháp của bản thân để nâng cao thực lực.

Nhưng đa số linh sĩ tu chân sẽ ăn đan dược hoặc đi giết linh thú để giành lấy thực lực, nâng cao cảnh giới.

Cái hôn vừa nãy thực ra là do Lý Hùng đang dùng thuật đọc tâm để lấy tin tức trong đầu Raven mà thôi.

Giờ cuối cùng anh cũng đã hiểu tại sao tính tình cô ấy lại thay đổi lớn như vậy, vì sao đại lục này lại nhiều sự kỳ quái như thế.

Hóa ra bên trong Giang Sơn Xã Tắc, là một thế giới khác hoàn toàn thế giới tu chân ở ngoài đời.

Sau khi hiểu rõ tình hình, Lý Hùng đã lên kế hoạch hoàn chỉnh để tìm kiếm đám người Hứa Mộc Tình.

Giờ anh phải dựa vào gia tộc nhà Raven để làm điểm tựa, đi tìm những người khác.

"Ở nơi này, chắc hẳn nam nữ thụ thụ bất thân nhỉ, giờ tôi hôn cô trước mặt nhiều người như vậy, cô đã là người của tôi rồi? Giờ phải lấy thân báo đáp chứ".

Giờ Lý Hùng đã chắn chắn thiên kim đại tiểu thư này chính là Raven mà anh muốn tìm.

Nhưng giờ Raven đã mất đi trí nhớ về cuộc sống đời thực, thân phận của cô ấy là đại tiểu thư của một đại gia tộc trong thế giới tu chân.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.