Hứa Thiên Tứ tức giận!
Cái làm anh ta không thể chấp nhận được chính là có người khen ngợi Lý Phong trước mặt anh ta nhiều như vậy!
"Musashi!"
"Có!"
"Đuổi Oda ra khỏi phòng nghiên cứu ngay lập tức!"
"Đưa ông ta về nhà! Loại này nuôi lợn cũng chả ai cần!"
"Chủ nhân, đừng!"
Oda Momotaro liên tục cầu xin Hứa Thiên Tứ thương xót.
Bởi vì tất cả những người đến hòn đảo này đều ăn trái cây do Hứa Thiên Tứ đưa cho.
Loại quả này có chứa một loại kiềm sinh vật mãn tính.
Nó là một loại độc!
Ngoại trừ Hứa Thiên Tứ, không ai có thể giải được nó!
Một khi Oda Momotaro rời khỏi hòn đảo, sẽ tương đương với việc bị Hứa Thiên Tứ tuyên án tử hình.
"Chủ nhân, chủ nhân. Tôi không phải vì muốn huênh hoang đâu, tôi thật sự …"
Oda Momotaro vẫn còn muốn nói chuyện với Hứa Thiên Tứ, nhưng đã bị Hứa Thiên Tứ tát cho một cái.
"Cút!"
Oda Momotaro bất lực cúi đầu, ôm mặt trong ánh mắt chế giễu không dứt của mọi người rồi bỏ đi.
Sau khi Oda Momotaro rời đi, các nhà nghiên cứu trong phòng lại tiếp tục công việc của họ.
Lúc này, một nhà nghiên cứu da trắng tóc vàng nói với Hứa Thiên Tứ.
"Chủ nhân, bộ khuếch đại địa chấn của chúng ta đầy năng lượng rồi".
"Theo quan sát tầng đáy biển vừa rồi. Khoảng tám giờ tối nay, sẽ có một đợt động đất nữa".
Đôi mắt của Hứa Thiên Tứ sáng lên như thiêu đốt, anh ta nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-anh-la-chang-trai-nam-ay/2585490/chuong-759.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.