Hứa Một Tình thì khỏi phải nói.
Cô đi giữa ba người, tập trung tinh thần, không chút lơ là cảnh giác.
Ba người phân công nhau làm việc.
Trần Quả đi trước dó đường.
Hứa Mộc Tình đi giữa quan sát.
Chỉ cần thấy có nguy hiểm là cô sẽ lên tiếng nhắc nhở.
Nhiệm vụ của Cố Ngôn Hi khá dễ, đừng để bị tụt lại phía sau là được.
Bọn họ đi mãi, đột nhiên trong bụi cỏ gần đấy truyền đến tiếng động kỳ lạ.
"Sàn sạt!"
Ba người lập tức tập trung tinh thần.
Trong tay Trần Quả không phải tảng đá cũng không phải gậy gỗ.
Mà là một góc càng của con cua dừa.
Cho dù dùng đá đập cũng chưa chắc có thể đập vỡ nó trong chốc lát.
Hôm qua cô ấy cố tình mài sắc nó, nhìn giống như một con dao sắc bén.
Đây cũng là một món đồ nhỏ Lý Phong cho Trần Quả.
Anh vốn chỉ coi đây là một món đồ nhỏ mà thôi, dùng xong thì vứt.
Nhưng Trần Quả lại giữ nó bên người.
Với cô ấy thì đây không chỉ là thứ Lý Phong cho mà nó còn là bảo bối.
Giờ nó cũng là vũ khí tốt nhất của cô ấy.
Tay phải Trần Quả nắm chặt lấy con dao nhỏ, tay trái từ từ giơ lên, ra hiệu cho Hứa Mộc Tình và Cố Ngôn Hi phía sau im lặng.
Sau đó cô ấy bước từng bước về phía lùm cây.
"Soạt!"
Trần Quả vừa mới đến gần.
Cái thứ trong lùm cây vội vọt đi, dùng tốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-anh-la-chang-trai-nam-ay/2585471/chuong-770.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.