4 giờ chiều cả nhà anh đều đến đón cô , cô vui vẻ đi về với họ đi được nửa đường anh bỗng hỏi :" Vợ này ! Có phải mai sau vợ sẽ bỏ chồng đi phải không ? "
Nghe anh nói xong tất cả rất ngạc nhiên đồng thanh nói ngoài cô :" là sao ?" Rồi quay sanh nhìn cô
Cô khó xử không biết trả lời thế nào ấp úng :" chô.... chồng nghe ai nói vậy ? "
Anh buồn bã nói :" vậy là thật rồi ! "
Chương Mỹ cố nặn ra nụ cười nói :" không thể nào ! Chị dâu đã đăng kia kết hôn với anh hai rồi mà ! "
Cô không nói gì buồn rầu quay đi về phía cửa kính ngắm nhìn con đường , tất cả như hiểu được ý của cô nên không khí trở về thay đổi hẳn từ vui vẻ hạnh phúc biến thành vẻ u buồn lạnh lẽo không ai nói câu gì , cho đến khi về nhà vẫn không một ai nói với nhau một nửa câu , về tới nhà cô lên thẳng phòng nằm suy nghĩ còn lại thì ở phòng khách , Chương Mỹ giận dỗi nói :" Tại anh mà giờ không khí về nhà thay đổi rồi đấy ! "
Ngải Luân vội bên anh :" Em giận dỗi chuyện gì ? Có một chút lỡ lời thôi mà ! "
Bố anh lạnh lùng nói :" Cháu không phải bênh nó ! "
Mẹ anh cũng ùa theo :" Đúng vậy ! Cháu đừng có mà bênh nó nữa . "
Anh từ lúc cô về phòng trạng thái anh thay đổi hẳn ta đang buồn rầu ủy khuất thành bình tĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-anh-gia-ngoc/1787200/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.