Sau bữa ăn sáng Ngải Luân cao ngạo từ cổng đi vào nhà anh nhìn thấy cô liền nói :" Duy An sao hôm qua cô không cứu tôi ? "
Cô ngơ ngác hỏi :" cứu anh ? Anh bị sao à ? "
- Đúng vậy ! Không những thế xong thê thảm là đằng khác
- Thế dốt cuộc anh bị làm sao ?
- Hôm qua người em chồng và người chồng yêu quý của cô hợp sức lại đuổi tôi ra ngoài
- Vậy lúc anh đi ra ngoài thì anh ngủ ở đâu ?
- Thì .....ờ ........ đương nhiên là ngủ ở nhà tôi ....... à à không phải là ở ngoài cổng mới đúng
- Vậy sao lúc ăn sáng không thấy anh vào nhà mà đến tận bây giờ anh mới vào ?
- Thì ..... thì lúc đấytôi đang ngủ
- Vậy sao Chương Mỹ nói là anh có việc gấp nên đi từ sáng rồi ?
- Tôi đâu có việc gì bận đâu
Chương Mỹ đi ra khỏi phòng thì thấy Ngải Luân đang nói chuyện với cô . Chương Mỹ lại vừa hay nghe được câu nói hồi nãy của Ngải Luân nói :" Ngải Luân à ! Chắc là anh đã quên , vậy em nhắc cho anh nhớ hiện giờ anh là tổng tài vậy nên anh rất bận nhỉ "
- Không bận , không bận . Mấy chuyện công việc cứ giao cho cô thư ký xinh đẹp của anh là được rồi
- Vậy chị ấy có làm được việc không ?
Loading...
- Được việc lắm !
- Được việc nhất là khiở trên giường ?
- Đúng vậy ! ...... không phải , không phải
- Mời anh ra khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-anh-gia-ngoc/1787181/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.