Chương trước
Chương sau
Ngải Luân ra ngoài trách cô :" cô gọi gì vậy ? Đột nhiên gọi làm tôi giật hết cả mình "
- Có tật giật mình
- Tôi nói làm sao lại được cô . Vậy cô gọi tôi ta có việc gì ?
- À tí quên , vào ăn trưa thôi người ta giao pizza đến rồi đâu này ( vừa nói cô vừa rơi hộp pizza ra lên )
Ngải Luân lại gần cô cười nói : " nếu tôi ăn cô sẽ hôn tôi chứ ? "
Anh từ phòng bếp đi ra xem cô lấy đồ gì mà lâu thế thì vừa hay anh nghe được câu nói của Ngải Luân anh rưng rưng nước mắt nói :" vợ ! Vợ bỏ chồng theo cậu ta "
Cô hốt hoảng quay qua phía anh nói :" vợ không có "
- Vậy tại sao cậu ta ..........
- Là hiểu lầm thôi mà chồng không phải đói rồi sao ? Mình đi ăn thôi
- Vợ vào phòng bếp chuẩn bị đi chồng có chuyện hỏi cậu ta một chút
- Chuyện gì mà thần bí vậy ?
- Chuyện của con trai đó vợ
- Vậy vợ vào trước đây
Loading...

- Uk
Cô cứ tưởng rằng anh sẽ nói mấy câu linh tinh nhảm nhí với Ngải Luân nên cô không quan tâm đi một mạch xuống bếp nhưng cô đâu ngờ sự thật thì không phải là thế
" cậu định cướp vợ tôi , cậu muốn chết ? "
- Tôi đâu có đâu , tôi muốn sống chứ sao lại muốn chết
- Vậy thì biết thân biết phận một chút
- Biết rồi biết rồi
- Đừng để tôi ra tay đến lúc đó cậu sẽ rất thê thảm
- Tôi không dám nữa
Nghe Ngải Luân nói xong anh liền quay lưng đi ra chỗ của cô vừa đi anh vừa nghĩ :" không được cứ cái đà này mình sẽ mất vợ phải gọi cho Chương Mỹ mói được "
( Lời của tác giả : anh mà sợ mất vợ sao ? Anh giờ còn đâu là tổng tài lạnh lùng của tui nữa =_= )
* Phòng bếp
- Vợ ơi đút cho chồng ăn đi
- Có tay tự đi mà ăn
- Vợ không thương chồng nữa sao ?
- Không phải như thế đâu
- vậy vợ đút cho chồng ăn đi
- Haizz được rồi há mồm ra đi
- A
Ngải Luân ngồi đối diện cô và anh nhìn thấy hành động của cô và anh Ngải Luân tưởng mình đang xem phim tình cảm trực tiếp không khỏi than vãn trong thầm lặng :" mình đang ăn pizza hay là đang ăn cẩu lương vậy ? "
* Sau bữa trưa ngọt ngào của anh và cô với bữa trưa khó nuốt trôi của Ngải Luân
Ngải Luân về phòng nghỉ ngơi còn anh và cô thì ở phòng khách đột nhiên anh nói :" vợ ơi "
- Gì vậy ?
- Hình như vợ quên gì rồi thì phải ?
- Vợ có quên sao ?
- Vợ kêu là tắm chồng tắm xong sẽ thưởng cho chông mà
- À ! ra là chuyện này
- Vợ thưởng đi
- Đưa mặt qua đây
Ngải Luân khát nước đi ra ngoài lấy nước thì vừa hay mở cửa đã thấy cảnh cô hôn anh Ngải Luân khó chịu nói :" hai người làm gì thì lên phòng mà làm , hai người không thấy ở trong nhà có một con chó độc thân là tôi đang ở đây à "
Ngải Luân nói cô ngại ngùng không nói được gì chạy lên phòng còn anh thì hậm hực nói :" ra đúng lúc nhỉ ? "
- Có lẽ là vậy
- Làm hỏng hết chuyện tốt
- Có sao ?
- Còn giả ngu
- Vậy tôi xin lỗi nha
Vỗn dĩ Ngải Luân đi ra ngoài uống nước nhưng nhìn thấy anh và cô hôn nhau cộng thêm cả việc anh chửi liên mất hết cả hững đi ra ngoài vườn cho cho khuây khỏa
Ngải Luân vừa đi đến vườn thì anh rút điện thoại bấm số gọi cho ai đó chuông reo một hồi không có ai bắt máy anh khó chịu gọi lại vẫn không có ai bắt máy anh quyết định gọi thêm một lần nữa lần này mà không có ai bắt máy thì chủ nhân của số chắc chắn sẽ không yên ổn thật may là có người bắt máy nếu không thì không biết sẽ ra sao nữa đầu máy bên kia có giọng của một người phụ nữ "Alo "
- Giờ mới bắt máy ( anh khó chịu nói )
- Tại em có việc bận mà
- " ......... " anh im lặng một hồi lâu mới nói "bao giờ về "
- Anh à ! Anh có biết là bên này em rất ...........
- Nói
- Haizzz một tháng nữa
- Sáng mai
- Thế thì anh hỏi em làm gì ?
- Nói
- Rồi rồi sáng mai em sẽ có mặt tại nhà
Nghe được câu trả lời đúng ý anh , anh chỉ cười rồi cúp máy đi lên phòng . Cô trong phòng chùm chăn kín mặt anh thấy vậy cười rồi từ từ bước vào phòng từ từ lật chăn cô chùm lên người ra giả vờ ngây thơ hỏi cô :" vợ ! Vợ sao vậy ? "
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.