Chương trước
Chương sau
Ngải Luân nghe cô nói vậy thì luống ca luống cuống . Còn anh thì bình tĩnh từ từ nói :" chú ấy bắt chồng xung hô với chưa ấy kiểu khác "
Cô nghe anh nói vậy liền quay sang Ngải Luân nói :" có thật vậy không "
Ngải Luân gật đầu xác nhận rồi nói :" cô thấy đấy tôi với Tử Thần là bạn vậy mà cậu ấy gọi tôi là chú , tôi thì đâu già đến nỗi đó "
Cô nghe Ngải Luân nói xong cô thấy có lý liền nói :" vậy có cần tôi giúp không ? "
- Nếu được thì cảm ơn cô nhiều
Cô nghe Ngải Luân nói vậy liền quay sang anh nói :" chồng ! Nếu đâu là bạn của chồng thì chồng hãy xưng hô như một người bạn có được không ? "
- Không ! Rõ ràng là người này trông già hơn chồng , chồng phải gọi là chú chứ , như thế mới lịch sự
Ngải Luân nghe anh nói vậy liền nghĩ :" cái gì chứ rõ ràng nhìn mình trẻ hơn cậu ta vậy mà cậu ta nói mình già "
Loading...
Cô nghe anh nói vậy liền nói :" Nếu không làm được thì tôi sẽ không gọi anh là chồng nữa "
- Được được chồng làm được mà
- Trời đã tốt rồi sao vậy hai người ngồi đây chơi đi để tôi đi nấu bữa tối rồi mình cùng nhau ăn
- Ok ! Cô không phải nghĩ Tử Thần bé nhỏ cứ để anh lo
- Tử Thần bé nhỏ ?
- Đúng vậy ! Tôi hay gọi vậy mà
- Thế còn cục cưng ?
- Để chêu thôi
- Ra là vậy
- Cô là vợ Tử Thần thì xui cho cô rồi hay là cô làm vợ tôi đi
- Vợ đi nấu cơm đi chồng đói tôi
- Uk tôi đi làm ngay đây
Cô vừa đi vào bếp vừa nghĩ :" May mà có Tử Thần giúp mình giả vây nếu không mình không biết phải làm thế nào . Có một ông chồng ngốc cũng không tệ " . Cô vừa nghĩ tới đây liền lắc lắc đầu rồi bắt tay vào làm đồ ăn
Trong khi đó ngoài phòng khách
- Cậu muốn cướp vợ tôi ? Đâu có dễ như vậy
- Ai bảo vợ cậu xinh đẹp quá làm gì , những người xinh đẹp như vậy chỉ hợp với tôi thôi không hợp với núi băng như cậu đâu
- Làm sao gặp được cô ấy ?
- Tôi không nói đâu muốn biết thì tự đi tìm hiểu đi
- Được thôi
- Giỏi thì cứ điều tra
- Không phải thách
- Tôi đâu dám thách thức một tổng tài như cậu được , chết như chơi chứ chẳng đùa
Anh rút điện thoại ra gọi cho thư ký của anh chuông vừa reo thì có người bắt máy nói :" Tổng tài anh có gì căn dặn ak "
- Cho anh 10' tìm hiểu cho tôi chiều nay Duy An gặp những ai nói những gì
Anh nói xong chưa để người bên kia đáp lại đã tắt máy 10' sau điện thoại của anh kêu anh bắt máy :" nói "
- Thưa tổng tài tôi xin lỗi tôi không tìm được
- Đồ vô dụng
Anh nói xong thì tắt máy đầu dây bên kia nghe thấy tiếng " tút tút tút " liền thở phào nhẹ nhõm nói :" tại sao tôi lại dính dáng đến hai người này chứ một người là tổng tài một người là đại ca của đám hắc bang đứng đầu thế giới thật là xui xẻo mà gia đình mình không có liên quan gì mà cũng bị liên lụy lần sau phải cẩn thận hơn nữa mới được "
Ngải Luân thấy anh tắt máy liền hỏi :" Sao rồi , tìm được không " . Anh im lặng không nói gì Ngải Luân thấy vậy nói thêm :" cậu thấy tôi xoá dấu vết hiện trường sạch sẽ như không có chuyện gì xảy ra không ? " . Anh vẫn im lặng không nói gì cho đến khi cô gọi hai người vào ăn cơm
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.