Edit: An Ju
Kêu hạ nhân đun nước nóng, Tư Đồ Mộc Lương liền đổ nước tắm. Lúc dùng bữa, nhìn mẹ mình liên tục gắp thức ăn vào bát cho mình, Tư Đồ Mộc Lương vùi đầu, lùa thức ăn từng miếng lớn vào miệng, nghĩ thầm về nhà vẫn là tốt nhất.
Ăn cơm trưa xong, Tư Đồ Mộc Lương ngồi lên xích đu trước viện nhà mình, lại kêu hạ nhân mang tới trái cây, trà thơm đặt bên cạnh.
Trái cây ngon miệng, lá trà trong chén xanh biếc, mùi hương như hoa lan, gió thổi nhẹ, mây trôi trên trời cũng rất thưa. Tư Đồ Mộc Lương thầm nghĩ, đây mới là cuộc sống của hắn, yên ả và yên tĩnh.
Nhưng ngay cả khi hắn đang sống cuộc sống như mong muốn, khi nhìn bầu trời, trên một đám mây lại hiện lên khuôn mặt yêu mị làm cho người khác kinh diễm* của nam tử kia.
*kinh diễm: kinh ngạc trước vẻ đẹp của thứ gì đó.
Trên mặt nam tử kia có nỗi niềm ưu thương nhàn nhạt, nói: “Ba trăm năm, đã rất lâu rất lâu rồi không có ai nói chuyện với ta.”
Vẻ mặt khi nam tử kia nhấn mạnh lại nghiêm túc như vậy. “Ta là quỷ, hơn nữa còn là một con quỷ cô đơn.”
Nam tử kia nói: “Đúng vậy, ta cô đơn mà!” Lúc buồn lúc vui.
Tư Đồ Mộc Lương có hơi phiền não, trở mình, liền làm đổ tách trà trên chân.
Nhắm mắt lại, thân ảnh nam tử kia lại xuất hiện ở trong đầu.
Lúc rời đi, nam tử kia nói một câu thản nhiên: “Sau này gặp lại.”
Cùng với bộ áo đỏ, nam tử kia dần dần chìm vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-quy/4471345/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.