Bởi vì ta là con gái của Khương gia...
Một khi hai nhà nảy sinh xung đột, ta sợ ta sẽ hy sinh công tử chọn nhà mẹ đẻ...
Một lời thành sấm truyền.
Rất lâu rất lâu rồi... trong một khoảng thời gian rất dài, Khương Trầm Ngư cảm thấy nàng đắm chìm trong một mộng cảnh hư ảo nào đó do chính nàng dệt nên. Trong giấc mộng này, nàng mang theo khát vọng nhỏ nhoi, ngóng trông một tia hy vọng cuối cùng.
Hy vọng có thể trở thành bằng hữu của Cơ Anh.
Cho dù không phải là tình nhân, cho dù không liên quan đến ái tình, nhưng là chiến hữu, là đối tác, là người rất thân thiết.
Vì thế nàng tranh đấu, nàng cầu xin, nàng không chấp nhận số phận.
Nàng - Khương Trầm Ngư xưa nay chưa từng cam tâm. Xin làm mưu sĩ cũng được, mà đi sứ Trình quốc cũng xong, dưới cái vẻ ngoài tưởng như nguy hiểm mà muôn phần đặc sắc đó, chẳng qua chỉ là sự chống đối vận mệnh của nàng mà thôi.
Nhưng nay, hai câu nói của Đỗ Quyên đã tuyên bố sự chống đối này của nàng biến thành một câu chuyện cười thực thụ.
Phụ thân...
Phụ thân...
Rốt cuộc cha đang nghĩ gì?
Hoặc nói cách khác, cha đang mưu toan gì? Kế hoạch của cha phải chăng đã bắt đầu từ nhiều năm trước? Bây giờ chính là thời điểm cha ra tay sao?
Ngấm ngầm giúp đỡ Di Phi trốn khỏi Trình quốc là bước quan trọng nhất trong kế hoạch ám sát Cơ Anh của cha sao?
Phụ thân... muốn... giết... Cơ Anh...
Sáu chữ này đau thấu tâm can.
Khương Trầm Ngư nhìn Đỗ Quyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-quoc/559934/quyen-2-chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.