Chấn động qua đi, trong phòng bừng ánh lửa, thấy lửa sắp lan rộng, các binh sĩ chia nhau mười người một nhóm xông lên dập lửa. May là gần đó có giếng nước, qua một hồi luống cuống thì lửa cũng được dập tắt.
Cả tiểu viện chỉ còn lại tường đá đổ nát và đống gỗ cháy đen.
Trưởng công chúa nói: "Vài người vào kia xem xem!"
Một nhóm binh sĩ đi vào, đá cửa ra, khói bay mịt mù. Chờ khi khói tan hết, nhóm người tiến vào xem xét rồi lần lượt khiêng từng thi thể đi ra.
Tạ Trường Yến nhìn qua, những người đó bị nổ chẳng còn nhận ra hình dạng gì, trông rất đáng sợ. Nàng không khỏi căng thẳng, Chương Hoa có ở trong đó không?
Tạ Phồn Y bước đến bên cạnh trưởng công chúa: "Ta có một dự cảm không lành."
"Ta cũng vậy." Trưởng công chúa nhìn từng thi thể bị nổ chết, "Người chết đều là của phe chúng ta."
"Nhưng Pha Lê tận mắt nhìn thấy ba người bọn họ đi vào trong mà!"
"Tên Pha Lê đó của ngươi có đáng tin không?" Trưởng công chúa cười lạnh.
Trong lúc đó, binh sĩ khiêng một người đi ra, người này là Viên Định Phương. Ngực ông ta bị đâm một kiếm, ngũ quan méo mó, đang rên rỉ đau đớn.
Trưởng công chúa chạy lên, bắt lấy tay ông ta: "Định Phương! Sao thế này? Bên trong rốt cuộc xảy ra chuyện gì?"
Viên Định Phương gào lên: "Trúng kế rồi! Ả đàn bà này lừa chúng ta! Chúng ra trúng kế rồi!" Vừa nói vừa đưa ngón tay chỉ Tạ Phồn Y.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-quoc-thuc-yen/3348962/quyen-3-chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.