Trans: Nhật Nguyệt Phong Hoa
***
Tạ Trường Yến thầm mắng mình chuyện nên hỏi thì không hỏi đi hỏi chuyện không đâu. Chỉ vì bản thân cảm thấy Phong Tiểu Nhã không như lời đồn mà quên mất "chiến tích lẫy lừng" của y. Sở dĩ nàng cảm thấy y chính trực uy nghi là vì thân phận đặc biệt. Còn đối với những cô nương khác, y vẫn là chàng công tử gieo hoạ "Cô nương chớ hoài mong ngóng" đấy thôi.
"Ta..."
"Ta..."
Tạ Trường Yến và Thương Thanh Tước đồng thời cất tiếng, sau đó cũng đồng thời dừng lại.
Thương Thanh Tước cười nói: "Đôi lúc phu quân hành sự không hợp lẽ, mong cô nương đừng trách cứ chàng. Tuy hôm nay chàng không đến nhưng đã sắp xếp mọi thứ ổn thoả cho cô nương, tuyệt đối không có chuyện làm lỡ dở việc học của cô nương."
"Đâu có. Phu nhân không trách ta mạo muội quá lời là tốt lắm rồi. Còn về sư huynh..." Tạ Trường Yến áy náy xong thì lòng hiếu kỳ trỗi dậy, "Tân nương tử là ai thế?"
"Ta cũng chưa được gặp bao giờ. Nghe nói là con gái của một nhà bán rượu, họ Thu."
Tạ Trường Yến nghĩ thầm: Ồ, con gái nhà bán rượu à... sư huynh không kén chọn lắm nhỉ...
Cuộc nói chuyện vừa đến đó thì xe ngựa dừng lại, Như Ý ở ngoài xe nói: "Đến rồi, xuống xe đi."
Tạ Trường Yến vén rèm xe ra, nhìn thấy ba chữ Cầu Lỗ Quán.
Không giống những bức hoành treo trên cửa thông thường, ba chữ này được khảm hẳn lên cánh cửa, tạo hình của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-quoc-thuc-yen/2571838/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.