"Bức thứ nhất, núi sông là chính. Bức thứ hai, hướng nước là chính. Bức thứ ba là bức tinh chuẩn nhất." Tạ Trường Yến quan sát hồi lâu rồi đáp như thế.
Công Thâu Oa gật đầu: "Bức thứ nhất là thứ bỏ đi. Bức thứ hai để trang trí. Chỉ có bức thứ ba là miễn cưỡng dùng được. Thái thượng hoàng cho thợ vẽ bức này hết tám năm ròng, Lão Yến Tử dựa theo đó định sách lược. Nhưng khi thực thi thì gặp không ít vấn đề, ví dụ như ngọn núi Thông Thiên này kiên cố hơn bình thường, không thể khai thông, còn Hắc Tùng thành thì địa thế hơi thấp, sau khi phân nước sẽ dẫn đến tình trạng phía Nam nhiều nước phía Bắc ít nước, từ đó..."
Tạ Trường Yến tiếp lời: "Đoạn phía Bắc sẽ hết nước."
Công Thâu Oa rất hài lòng với tư duy nhạy bén của nàng: "Vậy nên ta muốn bức dư đồ tốt hơn, một bức không chỉ nhìn được hình dáng mà còn thấy cả thế đất. Nhưng ngặt nỗi bảy đệ tử ta phái đi mất mạng hết rồi, nhất thời không tìm được ai có thể thay thế..."
Tạ Trường Yến sửng sốt: "Ngài muốn ta đi?"
"Sai, là ta đi với ngươi." Công Thâu Oa nói là làm, hắn đứng dậy thu dọn hành lý, "Chuyện không thể chậm trễ, chúng ta lên đường ngay đi."
"Khoan khoan! Hình như ta... chưa đồng ý mà?"
Công Thâu Oa kinh ngạc: "Chẳng lẽ ngươi muốn ở đây chờ chết?"
"Xin ngài đừng nói mấy lời giật gân như thế." Tạ Trường Yến cười nói, "Như tiên sinh đã nói đó, ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-quoc-thuc-yen/2571791/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.