Tạ Trường Yến trầm tư giây lát, cười nói: "Muốn tìm ngài ấy là chuyện khó còn hơn lên trời nhưng ngài ấy tìm con thì rất dễ dàng."
"Con muốn dụ ngài ấy tới? Bằng cách nào?"
Tạ Trường Yến nháy nháy mắt.
Nàng chạy khắp các tiệm xe trên trấn, cuối cùng tìm được một chiếc ưng ý ở một nhà nọ.
Thùng xe dài gần một trượng, rộng năm tấc, vô cùng to. Nhưng do để lâu không bảo dưỡng nên trông bẩn vô cùng, có vài chỗ còn lên nấm mốc.
"Năm trước có một vị khách tới đặt chiếc xe này, bảo là dùng để chở quan tài. Nhưng mà giao tiền xong mãi không thấy đến lấy, chúng ta hối thúc rất lâu cuối cùng người ta nói là không cần nữa, bây giờ chỉ dùng làm chỗ chứa đồ linh tinh."
Tạ Trường Yến sờ mó hết mọi ngóc ngách trên dưới thùng xe, trầm ngâm nói: "Ta muốn cải tạo một chút."
"Không thành vấn đề. Lưu sư phụ ông qua đây, khách nói muốn cải tạo xe." Nhà tiệm gọi một lão thợ mộc tới. Tạ Trường Yến nói ra yêu cầu xong, ai nấy đều tròn xoe mắt.
"Sao thế? Không được à?" Tạ Trường Yến hỏi.
"Được thì được nhưng mà... trước nay không ai làm vậy cả." Lão thợ mộc khó xử.
Tạ Trường Yến mím môi cười: "Bây giờ có rồi."
Lão thợ mộc gọi vài đồ đệ tới bắt đầu cải tạo xe ngựa dưới sự chỉ dẫn của Tạ Trường Yến. Do cần hoàn thành sớm nên sản phẩm làm ra rất thô sơ nhưng miễn cưỡng tính là đạt yêu cầu.
Thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-quoc-thuc-yen/2571760/quyen-2-chuong-51.html