Mùng ba tháng ba, hoa thược dược nở.
Từ sáng sớm thức dậy Tạ Trường Yến đã không thấy mẹ đâu.
Nghe người lái thuyền bảo có lẽ phu nhân lên chợ mua đồ rồi, vì xe ngựa cũng không còn đấy. Tạ Trường Yến bèn không bận tâm nữa, bắt đầu chuẩn bị sửa soạn trang điểm.
Nàng rút một chiếc hộp trong ngăn kéo ra, bên trong là một cây trâm gỗ.
Gỗ xưa thoáng hương trầm hương, điêu khắc thành tạo hình phượng trên cây ngô đồng, loại gỗ là gỗ tốt, kỹ thuật chạm khắc cũng rất xuất sắc, quan trọng nhất đây là món quà do chính tay cha gọt đẽo tặng cho mẹ làm quà gặp mặt năm đó.
Mẫu thân mang nó đến Ngọc Kinh rồi lại mang về Tân Châu. Lúc khó khăn nhất cần bán trang sức cũng không nỡ đem bán cây trâm này.
Lễ thành niên hôm nay, trước mộ của cha, mẹ sẽ tận tay đeo chiếc trâm này lên cho nàng. Nếu cha trên trời có linh thiêng, nhìn thấy cảnh này chắc hẳn cũng sẽ thấy được an ủi.
Tạ Trường Yến lau chùi chiếc trâm cẩn thận rồi cất nó trở lại hộp, lòng ngập tràn mong chờ.
Guồng nước chuyển động lọc cọc, phía bên đầm nước, một khóm hoa thược dược lặng lẽ nở rộ, vài chú bướm đậu trên cành hoa, vung vẫy đôi cánh xinh đẹp.
Chương Hoa mệt mỏi từ buổi chầu sáng quay về, không thay áo như mọi khi mà đi thẳng vào phòng bướm.
Tà áo chàng bay lên làm nổi gió kinh động đến bướm, chúng hoảng loạn bay đi, đợi khi chàng ngồi xuống, mãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-quoc-thuc-yen/2571750/quyen-2-chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.