Trong tứ quốc chỉ có công tử Anh của Cơ thị Bích quốc độc hưởng vinh quang, thụ phong Bạch Trạch. Vì vậy, người đời mỗi khi nhìn thấy hình bạch trạch thì biết Cơ Anh đến rồi.
Nhắc đến Cơ Anh, đó là một người khiến thái phó khi còn sống cảm thấy rất đau đầu.
Một ngày lên lớp nọ, Chương Hoa mười lăm tuổi bỗng hỏi Phong Nhạc Thiên: "Thầy ơi, trong ba nước Bích Nghi Trình thầy cho rằng mai này ai sẽ là đối thủ của bổn cung?"
Phong Nhạc Thiên trầm ngâm giây lát, đáp: "Hai người rưỡi."
"Xin thầy hãy nói rõ."
"Một là Trình vương. Người này tính tình ngang tàn hung bạo, không có đạo đức, trong vòng mười năm chắc chắn sẽ nổ ra một trận đại chiến, không phải với Nghi thì là với Bích."
"Tại sao không phải với Yên?"
Phong Nhạc Thiên cười: "Yên có điện hạ, bảo đảm mười năm cường thịnh."
Được khen ngợi như thế nhưng Chương Hoa không hề lấy làm vui mừng, người thầy này của chàng có gương mặt thân thiện tươi cười bẩm sinh, những lời ngon tiếng ngọt của ông ấy thốt ra sảng khoái như thể không cần đưa tiền vậy. Nghe ông ấy khen từ nhỏ đến lớn nên chàng đã quen từ lâu.
"Vậy còn một người rưỡi nữa là ai?"
"Một người là thái tử Nghi quốc Hách Dịch."
Nét mặt Chương Hoa trở nên nghiêm túc. Tuy từ khi ra đời chàng đã là thái tử nhưng phụ vương còn đương tuổi tráng niên nên quyền lực của chàng có hạn, hầu như chỉ nghe lệnh hành sự, không khác thần tử là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-quoc-thuc-yen/2571711/quyen-3-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.