Cơ Anh nói: "Không sai, người ta muốn hai vị lên tiếng ủng hộ trở thành Trình vương là... người còn chờ gì nữa?"
Cánh cửa trên cột tròn cọt kẹt mở ra.
Một người chậm rãi bước ra, còn tiện tay vén tóc.
Như Ý đang nghĩ là hồ ly tinh nhà ai đây thì nghe cô nương sau lưng Cơ Anh lên tiếng, thốt lên câu đầu tiên trong đêm nay: "Công chúa Di... Thù?"
"Á! Là cô nương đánh đàn!" Như Ý nhận ra cô gái ngồi sau Cơ Anh.
Chương Hoa giơ tay ra hiệu hắn im lặng, ánh mắt lại dừng trên sợi tóc trong bát, ra chiều khó hiểu.
"Ta nhờ các vị ủng hộ công chúa xưng đế bởi ba lý do..." Giọng nói của Cơ Anh vang vọng rõ ràng giữa căn phòng nhỏ.
"Thứ nhất, loạn ở Trình quốc không phải may mắn với ba nước ta, mà là kiếp nạn. Hai mươi năm trước, tứ quốc chiến loạn, gây ra nhiều thiệt hại to lớn cho các nước, hai mươi năm qua chúng ta nghỉ ngơi dưỡng sức, khó khăn lắm mới khởi sắc được đôi chút, điều cần làm trước mắt là hăng hái tiếp tục giai đoạn phát triển. Đối với các nước mà nói, nên tĩnh, không nên động. Nghi vương bệ hạ, giả sử Trình quốc cứ chiến loạn liên miên, con dân của ngài làm sao có thể tiếp tục kinh doanh ở đây? Phải biết rằng trong thời kỳ chiến tranh chỉ có một thứ có thể kiếm ra tiền, đó là vũ khí. Nhưng rất không may Nghi quốc không có thế mạnh vũ khí, nó là sở trường của Trình quốc. Còn về Yên vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-quoc-thuc-yen/2571704/quyen-3-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.