Như Ý không nỡ nhìn: "Gương mặt này bị mưa đá đập phải nên thành vậy à?"
Tạ Trường Yến nhìn thấy Cát Tường, nương theo ánh mắt của hắn quay đầu nhìn Chương Hoa, nàng muốn nói gì đó nên chẳng thốt ra được chữ nào.
"Trẫm đến rồi, đừng sợ." Chương Hoa gật đầu với nàng.
Mắt Tạ Trường Yến đỏ hoe.
Chương Hoa nhìn sang bà lão nói: "Các hạ là ai? Vì sao bắt vợ ta?"
Hai chữ "vợ ta" vừa thốt ra, ai nấy đều rất ngạc nhiên. Cát Tường Như Ý kinh ngạc là vì bệ hạ chọn thời điểm này công khai tình cảm của chàng với Tạ Trường Yến, còn những người khác không biết chuyện gì xảy ra, Tạ Trường Yến này chẳng phải là vị hôn thê trước đã từ hôn của bệ hạ sao?
Ánh mắt bà lão thấp thoáng nét hận thù, lạnh lùng nói: "Thê tử của bệ hạ không phải Tạ Phồn Y ư?"
Như Ý hét lên: "Tạ Phồn Y chết rồi!"
"Ả này cũng sắp chết đến nơi rồi." Nói xong, một tay bà lão ấn lên huyệt thiên linh của Tạ Trường Yến.
Như Ý biến sắc: "Bà làm gì thế? Dừng tay dừng tay! Có gì thì chờ thương lượng đã..."
Chương Hoa hỏi: "Ngươi muốn gì?"
"Lão thân muốn xem xem bệ hạ có thể vì ả này mà làm bao nhiêu chuyện. Ngài, qua đây!"
Như Ý nói: "Bệ hạ, đừng qua đó!"
Viên Định Phương cũng biến sắc: "Bệ hạ, chớ để trúng kế!"
Chương Hoa nhìn bà lão kia, gằn từng chữ: "Giao Trường Yến ra, trẫm tha ngươi tội chết, để ngươi đi."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-quoc-thuc-yen/2571698/quyen-3-chuong-10-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.