Chương Hoa vội giữ chân ba người nhưng vẫn có một tên xông đến chỗ Tạ Trường Yến, đang định ra tay thì một chiếc hòm bay tới đập mạnh lên ngực gã, đánh bay gã ra xa.
Nữ tráng sĩ vừa ném hòm thấy chiêu này có tác dụng bèn khiêng thêm một hòm khác lên tự vệ.
Lúc này, có tiếng người truyền vào từ ngoài cửa: "Ồn ào gì đó? Ồn nữa là khỏi ăn cơm!"
Tạ Trường Yến mừng quýnh: "Đoan Ngọ ca cứu mạng!"
Đoan Ngọ chạy nhanh đến, nhìn vào thấy đánh nhau trong khoang thuyền, mặt hắn sa sầm, rút đao nhảy xuống: "Các ngươi là ai? Tại sao động thủ?"
Bốn sát thủ không đáp, ra tay càng tàn độc hơn.
Đoan Ngọ lao vào, giúp Chương Hoa phân tán phân nửa áp lực, tuy Tạ Trường Yến không biết võ công nhưng có thể tự bảo vệ mình. Chẳng lâu sau, chân Đoan Ngọ bị đâm một kiếm nhưng đồng thời cũng tóm được một người. Đang định tra hỏi thì gã cắn nát răng tự sát.
Lần đầu tiên nhìn thấy cách tự tử này nhưng đã nghe qua rất nhiều lần. Tạ Trường Yến biến sắc nói: "Bọn họ là người của Như Ý Môn!"
"Như Ý Môn là cái gì?" Quả nhiên Đoan Ngọ không biết.
Ba thích khách còn lại thấy tình hình không ổn thì quay người toang chạy nhưng bị Chương Hoa chặn lại ngay cửa. Thấy không thể thoát thân, cả ba cùng cắn nát răng, ngã thẳng cẳng ra sàn.
Đoan Ngọ đốt lửa lên, đi cà nhắc qua soi sáng gương mặt của bốn người. Bọn họ đều là nam tử tuổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-quoc-thuc-yen/2571668/quyen-3-chuong-14-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.