Chương trước
Chương sau
Một lúc sau, ngân quang xung quanh Hoa Lạc Tử Nguyệt dần biến mất, cả thân thể hạ xuống tọa băng, nàng dần mở mắt ra, đáy mắt thoáng hiện tia lưu động phảng phất như có ánh sáng thất thải lưu ly lưu chuyển bên trong. Toàn bộ tinh hoa trong thiên địa như là ở trong mắt nàng bình thường, mĩ bất ngôn từ.
Khi tiếp nhận thông tin do Minh Nguyệt Thiên Thư truyền tải thì lúc đó nàng cũng đã tiếp nhận kí ức của kiếp trước, đồng thời nàng cũng cảm nhận được linh lực trong cơ thể có sự biến đổi. Nói chính xác hơn là nàng thăng cấp, không cần vượt Lôi Kiếp mà vẫn có thể thăng cấp, trực tiếp thăng thành Tiên Nhân, đây thật sự là ngoa a. Chắc hẳn nếu để những tu chân giả kia biết được chắc sẽ nổi điên, ghen tị đến chết.
Không chỉ vậy, khả năng tiên đoán, biết trước tương lai của nàng cũng cao hơn, bây giờ trong Lục Giới này, chỉ cần nàng muốn biết chuyện gì là ngay lập tức Minh Nguyệt Thiên Thư sẽ truyền thông tin vào đầu nàng. Tuy nhiên, vì tu vi của nàng hiện còn thấp nên điều khiển Minh Nguyệt Thiên Thư cũng không được suông sẽ, tu vi càng cao thì việc điều khiển Minh Nguyệt Thiên Thư càng suông sẽ.
Cao hứng hơn là nàng còn nhận được một bộ tâm pháp tên là Minh Nguyệt Tâm Pháp. Kì thực trước kia khi ở thế kỉ 21, nàng trong đầu là có xuất một bí pháp tu luyện, tên gọi Nhật Minh Bí Pháp. Nhật Minh Bí Pháp thực chất là bộ bí pháp sơ cấp của Minh Nguyệt Tâm Pháp. Minh Nguyệt Tâm Pháp gồm ba bộ bí pháp là Nhật Minh Bí Pháp, Thiên Minh Bí Pháp, Thượng Minh Bí Pháp. Sau khi luyện xong Minh Nguyệt Tâm Pháp thì sẽ trở thành vị Thánh tối cao của Minh Nguyệt Lục Giới, có khả năng xé rách không gian, xuyên thời không, thậm chí sáng tạo thế giới, đây cỡ nào là điều tốt đẹp a. Thật không nghĩ đến, một lần xuyên không nàng lại trở thành đại boss thế giới này, bây giờ nàng có thể hiểu tại sao lại có nhiều người tha thiết ước mơ xuyên không như vậy rồi, ở thế kỉ 21 ngươi chỉ là nhân viên, nhưng chỉ cần xuyên không một cái liền thành đại boss, đây là cỡ nào hạnh phúc a. Càng nghĩ nàng càng cảm thấy vui vẻ không thôi.
Ngay lúc Hoa Lạc Tử Nguyệt đang còn chìm đắm trong thế giới của nàng, thì trong lòng nhiều hơn một thứ mềm mại. Nàng hoàn hồn nhìn vào thứ đang ở trên người mình thì thấy một khối tuyết cầu, này không phải là Tuyết Miêu sao.
Tuyết Miêu ban nãy thấy Hoa Lạc Tử Nguyệt thành công triệu hồi Minh Nguyệt Thiên Thư thì trong lòng vui vẻ, kích động, cao hứng không thôi. Nó đã chờ chủ nhân rất lâu rồi, nay thấy người ngay tại trước mặt nó bảo nó làm sao không kích động đây.
Tuyết Miêu càng nghĩ càng thấy uất ức, tròng mắt ướt đẫm, đôi mắt ngập nước tràn đầy uỷ khuất nhìn Hoa Lạc Tử Nguyệt, trong đôi mắt đó còn xem lẫn nhung nhớ, hoài niệm...
Hoa Lạc Tử Nguyệt thấy vậy thì chợt cảm thấy áy náy không thôi. Thật là đã uỷ khuất Tuyết Miêu rồi. Ôn nhu nhìn Tuyết Miêu nhẹ giọng nói. “ Xin lỗi, đã để ngươi lo lắng và chờ đợi bao năm qua. “
” Không, không sao cả, chỉ cần người trở về là tốt rồi. “ Tuyết Miêu không kiềm nén được khóc lên, vừa khóc vừa nói.
Hoa Lạc Tử Nguyệt nhẹ vuốt lông Tuyết Miêu, một bên vừa nói lời an ủi.
Thuỷ Long, Yêu Tư Cửu, Kim Huyền thì kích động tiến đến Hoa Lạc Tử Nguyệt cung kính quỳ xuống nói. “ Tam Thú tham kiết Minh Nguyệt Thánh Vương Nữ. “
Hoa Lạc Tử Nguyệt đối với tam thú chính là một cái gật đầu nhẹ, thanh âm nhẹ nhàng nhưng cũng đầy uy nghiêm vang lên “ Đứng lên hết đi, vất vả các ngươi rồi. “
Tam thú đồng loạt đứng dậy, cung kính nói. “ Tạ Vương Nữ, đây vốn là công việc của chúng thần. Được làm việc cho người là vinh hạnh của chúng thần, cho dù có phải hi sinh thân này cũng không hối hận. “
Hoa Lạc Tử Nguyệt nghe xong thầm cảm thấy vui mừng, đối với tam thú cũng là cực kì hài lòng. Ôn nhu nói. “ Ân, rất tốt. “
Nàng quay sang Mạc Thiên Kì và Tần Thiên Hạo đang đứng cách đó không xa thì thấy hai người đang nhìn nàng bằng ánh mắt phức tạp, có kính sợ, có bi thương, có vui vẻ, có lo lắng, có không tha, nhiều hơn chính là yêu say đắm. Đủ loại cảm xúc trong đôi mắt của hai nam tử khiến nàng sửng sốt không thôi, đây là làm sao a, lông màu không khỏi nhíu chặt, quan tâm hỏi. “ Hai người sao vậy. “
Mạc Thiên Kì và Tần Thiên Hạo nghe vậy thì lo lắng nhìn nàng, mím mím môi muốn nói lại thôi.
Hoa Lạc Tử Nguyệt nhìn hai người một lúc thì chợt hiểu, ôn nhu nói. “ Yên tâm ta sẽ không bỏ hai người đâu. Dù sao hai người cũng đã là người của ta. Sao ta có thể buông tay hai người đây. “
Mạc Thiên Kì và Tần Thiên Hạo nghe vậy thì vui vẻ không thôi. Nở nụ cười hướng nàng nói. Thanh âm ôn nhu lại chan chứa yêu say đắm vang lên. “ Ân, ta biết là sẽ vậy mà. Nàng không lí gì bỏ rơi chúng ta a. “
Hoa Lạc Tử Nguyệt cười nói. “ Ân. “
Tuyết Miêu nằm trong lòng Hoa Lạc Tử Nguyệt sau khi ổn định tinh thần liền như nhớ ra điều gì đó liền nói. Thanh âm hưng phấn, vui vẻ lại xen lẫn khẩn trương. “ Chủ nhân, bây giờ người mau khế ước với ta đi. “
Hoa Lạc Tử Nguyệt quay sang Tuyết Miêu nghĩ một chút rồi gật đầu. Dù sao Tuyết Miêu vốn là sủng vật của nàng ở kiếp trước, lúc đó là vì muốn bảo toàn Tuyết Miêu nên mới phải cưỡng chế giải trừ khế ước, phải biết rằng khế chủ mà chết thì khế sủng cũng mất mạng. Tuyết Miêu đã theo nàng rất lâu, nàng làm sao có thể nhẫn tâm để Tuyết Miêu vì nàng mà mất mạng đây. “ Được. “
Dứt lời nàng liền đặt tay để lên đầu Tuyết Miêu, trong miệng nhẩm chú ngữ phức tạp, hai mắt nhắm lại tập trung tinh thần.
Một lúc sau, thiên địa quy tắc buông xuống tạo ra trận đồ xung quanh Hoa Lạc Tử Nguyệt và Tuyết Miêu, ngân quang bao bọc lấy hai người trong đó. Đồng thời hai đạo thanh âm vang lên.
” Ta - Hoa Lạc Tử Nguyệt - Minh Nguyệt Thánh Vương Nữ hướng ngươi Tuyết Miêu lập khế ước linh thú, từ nay về sau lấy mệnh tướng đối, đồng sinh cộng tử, ngươi có đồng ý không? “
” Ta - Tuyết Miêu đồng ý khế ước, từ nay về sau nguyện cùng khế chủ - Hoa Lạc Tử Nguyệt - Minh Nguyệt Thánh Vương Nử đồng sinh cộng tử, trung thành tận tâm, quyết không hai lòng, nguyện cả đời vì người mà sống. Quyết không làm trái lời thề, nếu làm trái tình nguyện hôi phi yên diệt. “
Dứt lời, ngân quang phát ra càng thịnh, giữa Hoa Lạc Tử Nguyệt và Tuyết Miêu dần xuất hiện mối liên kết, năng lượng linh lực của cả hai cũng lần lượt chảy vào người đối phương. Ngân quang dần suy yếu, thiên địa quy tắc khế ước dần biến mất. Chưa dừng ở đó, ngay lập tức thiên địa quy tắc thăng cấp liền bao vây lấy Hoa Lạc Tử Nguyệt và Tuyết Miêu, hào quang thăng cấp hiện lên. Hoa Lạc Tử Nguyệt từ Nhất Thiên Tiên Nhân trở thành Tiên Tông Nhất Thiên. Tuyết Miêu thì từ Hoàng Thần Thú Cửu Nguyệt trở thành Vương Thần Thú Tam Nguyệt.
Sau khi ngân quang yếu dần, thiên địa quy tắc thăng cấp biến mất. Hoa Lạc Tử Nguyệt mạnh mở mắt ra, tinh quang trong mắt bắn ra bốn phía câu hồn đoạt người. Tam thú cùng Mạc Thiên Kì và Tần Thiên Hạo thấy vậy không khỏi ngây người một lúc sau mới tỉnh lại. Đồng thời thầm than trong lòng.
Hoa Lạc Tử Nguyệt phả ra một ngụm trọc khí. Vẻ mặt bình thản nhìn không ra cảm xúc. Tuy nàng một lần thăng liền nhiều giai nhưng là so với thực lực kiếp trước thì vẫn còn rất yếu. Từ Thiên Cấp đến Thánh Cấp không phải là chuyện dễ, nhưng nàng tin nàng có thể làm được, rất nhanh thôi.
Minh Nguyệt Lục Giới thì chỉ có sáu giới là Thần - Thiên - Minh - Nhân - Yêu - Ma. Nhưng kì thực vẫn còn một giới nữa chính là Thánh Giới.
Thánh Giới nằm trong một không gian khác, đó là một cái không gian rất cường đại. Thánh Giới đứng đầu là Thánh Đế, là Chủ nhân tối cao của Thần Phong Vũ Trụ. Mà Minh Nguyệt Lục Giới lại là một phần của Thần Phong Vũ Trụ. Theo giải thích đơn giản thì Thánh Đế mới là Boss Chủ, còn nàng chỉ là một trong các Boss quản lí. Quan trọng hơn là nàng lần này hạ phàm lịch lãm đã trải qua trăm vạn năm, trải qua biết bao nhiêu kiếp luân hồi chuyển thế, có kiếp là người, yêu, ma, quỷ, thú, tiên, thần. Đủ loại kiếp nạn phải trãi qua tại nhiều không gian khác nhau. Chủ yếu là để hiểu hơn về nhân sinh tồn tại, thiên địa vạn vật, từ đó cảm ngộ ra được Vũ Trụ Quy Tắc, thuận lợi tấn giai. Mà kiếp này lại có kiếp nạn lớn nhất của nàng, cũng là nặng nề nhất, hung hiểm nhất, chỉ cần đi sai một bước đó chính là vạn kiếp bất phục.
Nhưng điều nàng thắc mắc là rõ ràng kiếp nạn này của nàng là kiếp nạn quan trọng, sao còn cho nàng hồi phục kí ức sớm như vậy, mấy kiếp trước toàn đến giai đoạn cuối cùmg mới khôi phục kí ức mà. Kì lạ nha, thật sự rất kì lạ. Rốt cuộc thì Thánh Đế tính làm gì đây, thật khó hiểu.
Nghĩ mãi vẫn không ra, Hoa Lạc Tử Nguyệt dứt khoát không thèm nghĩ nữa, chẳng phải cổ nhân có câu ' Thuyền đến đầu cầu tự nhiên sẽ thẳng ' sao. Đến thời điểm tự nhiên sẽ rõ.
Tuyết Miêu từ thăng cấp tỉnh lại lập tức vui vẻ hướng Hoa Lạc Tử Nguyệt cười vui vẻ nói. “ Chủ nhân ta thăng cấp rồi,thật tốt qúa a. “
” Ân, chúc mừng ngươi. “ Hoa Lạc Tử Nguyệt lạnh nhạt nói.
Tam thú thấy một màn vừa rồi cũng cảm thấy vui vẻ vạn phần. Nhìn xem, chủ nhân của họ rất cường đại, rất mĩ... Tóm lại rất tốt a.
Mạc Thiên Kì và Tần Thiên Hạo nhìn Hoa Lạc Tử Nguyệt, đáy mắt không tránh khỏi tuyệt diễm sắc, tuy biết nàng rất đẹp nhưng lại không nghĩ đến bây giờ xem nàng còn đẹp hơn nữa, vẻ đẹp của nàng qúa chói mắt, mĩ bất ngôn từ.
Chỉ thấy nữ tử một thân bạch y phiêu dật xuất trần, dung nhan mĩ lệ tuyệt sắc lạnh nhạt, thần bí mà quyến rũ, tinh khiết lại phong tình vạn chủng, tuy mâu thuẫn nhưng khi xuất hiện trên người nữ tử lại rất hoà hợp, dường như nó vốn là như thế bình thường. Thuỷ mâu trong vắt lạnh lùng, bên trong lại mang vẻ lạnh lùng xa cách. Khí chất cao quý, lạnh lùng trong như mặt trăng, thực không ăn nhân gian khói lửa. Lại như ẩn như hiện một cổ uy nghiêm vương giả khí, khiến người khác không khỏi xuất từ trong sâu thẳm đáy lòng thần phục nàng, từng cái giơ tay nhấc chân đều là một phen tao nhã, tự nhiên.
Hoa Lạc Tử Nguyệt không thèm để ý Mạc Thiên Kì và Tần Thiên Hạo dùng ánh mắt nóng rực nhìn nàng mà hướng Thuỷ Long, Yêu Tư Cửu và Kim Huyền lạnh nhạt nói. “ Tam thú các ngươi tính kế tiếp làm gì, đi theo ta hay vẫn ở lại đây. “
Tam thú nghe xong lập tức vui mừng cung kính nói. “ Chúng thần nguyện đi theo chủ nhân cả đời. Tuyệt không hối hận. “
Hoa Lạc Tử Nguyệt gật đầu tiếp nói. “ Nếu đã vậy thì Tam thú các ngươi tự chọn một trong hai người Mạc Thiên Kì và Tần Thiên Hạo làn khế ước chủ đi. “
Mạc Thiên Kì và Tần Thiên Hạo nghe Hoa Lạc Tử Nguyệt gọi tên bản thân thì khẽ sửng sờ nhìn nàng, thấy nàng cũng nhìn với ánh mắt tràn đầy ý cười thì cũng đáp trả lại nàng một nụ cười vui vẻ. Giữa ba người cũng không cần gì nhiều lời nói, chỉ cần một cái nhìn của đối phương là đã hiểu ý đối phương rồi, điểm này cũng là niềm tự hào của hai người.
Tam thú nghe xong Hoa Lạc Tử Nguyệt thì cũng hiểu rõ, tam thú cũng là nhìn ra được Vương Nữ là thật tâm quan tâm đến hai nam nhân này, quan hệ tất không bình thường nên mới không ngại dẫn cả hai đến đây. Cũng liền không nhiều lời, tam thú liếc mắt nhìn nhau sau đó lần lượt hướng Hoa Lạc Tử Nguyệt nói.
” Vương Nữ, ta nguyện khế ước với Mạc Thiên Kì. “ Thuỷ Long Cung kính nói.
” Vương Nữ, ta nguyện ý khế ước với Tần Thiên Hạo. “ Kim Huyền kiên định nói.
” Chủ Nhân, ta nguyện đi theo người, cầu người thu nhận ta. “
Hoa Lạc Tử Nguyệt nhìn tam thú, suy nghĩ một chút liền gật đầu. “ Được, vậy Thuỷ Long và kim Huyền mau khế ước đi. “
Lại nhìn xem Yêu Tư Cửu, thật ra nàng cũng rất thích hồ ly, này hồ ly cũng không sai, khế ước cũng tốt. Nàng lúc trước khi hạ giới tình cờ gặp được Tuyết Miêu lúc đó còn là Linh Thú cấp thấp, toàn thân tràn đầy vết thương, nhưng ánh mắt quật cường nhìn nàng, lúc đó liền động lòng cứu nó một mạng, giữ bên người làm sủng vật. Lại không nghĩ đến nó có bộ dạng rất đẹp, thiên phú không tồi. Liền khế ước với nó, đưa về Thánh Giới làm sủng vật. Nay thấy Yêu Tư Cửu hồ ly này cũng rất đẹp, thiên phú không tồi liền gật đầu đồng ý. “ Được, vậy khế ước.”
Mạc Thiên Kì và Tần Thiên Hạo cảm kích nhìn Hoa Lạc Tử Nguyệt. Hai người biết là nàng lo cho hai người. Muốn giúp hai người tăng tu vi, liền cũng không nói nhiều làm theo, hai người dù thế nào cũng đều tin tưởng Hoa Lạc Tử Nguyệt. Nàng chắc chắn sẽ không bao giờ làm hại hay tổn thương hai người, hai người đồng thời cũng vậy.
Ba đạo ngân quang hiện lên, tam đạo thiên địa quy tắc khế ước xuất hiện xoay quanh Hoa Lạc Tử Nguyệt, Mạc Thiên Kì và Tần Thiên Hạo. Một lúc sau, ngân quang yếu dần, thiên địa quy tắc khế ước cũng biến mất, khế ước thực hiện xong.
Tiếp liền không ngoài dự đoán xuất hiện thiên địa quy tắc thăng cấp. Ngân quang sau khi biến mất, thăng cấp thành công.
Theo đó thực lực ba người, tam thú cũng biến đổi.
Hoa Lạc Tử Nguyệt vốn là Tiên Nhân Nhất Thiên thành Tiên Tông Nhất Thiên. Yêu Tư Cửu vốn là Hoàng Linh Thú Bát Nguyệt thành Vương Linh Thú Nhị Nguyệt. Tuyết Miêu thì không có dấu hiệu thăng cấp, Thần cấp cần nguồn linh lực rất lớn, nên nó đành phải đợi.
Mạc Thiên Kì thăng thành Tiên Nhân Ngũ Thiên. Kim Huyền từ ngọc linh thú lục nguyệt thành hoàng linh thú lục nguyệt.
Tần Thiên Hạo thăng thành Tiên Nhân Nhị Thiên. Thuỷ Long từ tôn linh thú ngũ nguyệt thành ngọc linh thú ngũ nguyệt.
Sau khi thăng cấp, Hoa Lạc Tử Nguyệt nở nụ cười hài lòng nhìn tứ thú và nhị nhân.
Thực ra, khế ước bình thường là không thể thăng cấp, nhưng cái chú ngữ khế ước của nàng là khế chú thượng cổ, dùng nó khế ước có thể giúp huyễn thú và khế chủ đồng thời tăng tu vi, quan hệ bình đẳng như nhau, khế chủ mà chết thì khế sủng cũng mất, và ngược lại khế sủng mà chết thì khế chủ cũng sẽ chịu tổn thương.
Nhưng do sự biến đổi theo thời gian mà Khế chú thượng cổ lại bị biến đổi thành khế chú linh hồn và khế chú tướng sinh. Khế chú linh hồn là dùng linh hồn để khế ước, dùng hình thức này thì huyễn thú và khế chủ sẽ bình đẳng trong quan hệ. Còn khế chú tướng sinh là dùng sinh mạng để khế ước, theo đó huyễn thú phải phục tùng mệnh lệnh của khế chủ, nếu có ý phản bội sẽ bị hôi phi yên diệt, cả đời chỉ có thể trở thành nô lệ cho khế chủ, vĩnh viễn không có tự do. Điểm chung là hai loại khế ước này đều không có khả năng đồng thời tăng tu vi cho cả huyễn thú và khế chủ khi khế ước, khế chủ chết thì khế sủng cũng mất, khế sủng chết thì khế chủ cũng không bị ảnh hưởng gì. Huyễn thú và khế chủ phải tự tu luyện để tăng tu vi chứ không thể tăng tu vi cho nhau.
Trong Minh Nguyệt Lục Giới hiện nay thì khế chú tướng sinh được sử dụng rộng rãi hơn, bởi vì những khế chủ kia chỉ khế ước với huyễn thú chỉ vì một mục đích là biến chúng thành nô lệ, vì họ bán mạng và sử dụng. Khế chú linh hồn chỉ có một số ít sử dụng.
Bình thường khi khế ước bằng khế chú thượng cổ thì cả khế chủ và khế sủng đều sẽ chuyển giao linh lực cho nhau nhờ đó mà đồng thời thăng cấp.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.