Tử Nguyệt vung kiếm xuất chiêu, kiếm khí lưu động biến hoá muôn vàng, từng chiêu từng thức đều ép sát Vũ Thiên Từ.
Vũ Thiên Từ bình tĩnh gặp chiêu phá chiêu, thoạt nhìn không hề nao núng.Nàng nhìn không khỏi thầm khen y thân pháp tốt, kế tiếp chiêu thức xuấtra cũng mãnh liệt hơn.
Y tuy đấu với nàng cũng qua mấy trăm hiệp, nhưng cho dù thế vẫn không thấy trong chiêu thức của nàng có bất kì sơhở nào, tuy vậy y vẫn không nóng vội. Y không tin nàng không có sơ hởnào trong chiêu thức.
Cứ thế, từng giây từng phút trôi qua, hai người vẫn đấu ngang tay ngang sức, ai cũng không chiếm được lợi thế.
Trong lúc giao đấu, bất chợt y nhìn thấy được chiêu kiếm của nàng lộ ra mộtchút sơ hở, y không dám manh động vì lo đó là kế sách của nàng, muốn lừa y rơi vào bẫy, nhưng sau vài hiệp đấu, y nhận thấy bộ pháp của nàngkhông ổn, y ngẩm nghĩ chắc nàng cũng đã kiệt sức, dù cho nàng có giỏiđến đâu thì nàng vẫn còn quá trẻ, đấu với y lâu như vậy cũng nên kiệtsức rồi. Sau khi thông suốt, y không chần chờ lợi dụng sơ hở hiếm có của nàng sử xuất chiêu thức kết thúc. Ngay lúc nghĩ bản thân đã thành côngthì không nghĩ đến tình thế bỗng chốc xoay chuyển, chỉ vì một phút sailầm cả đời ân hận. Lúc ngã xuống biển, được Lãnh Vân Hàn cứu lên, y vẫnkhông thể tin bản thân cứ thế mà thua. Y quả thật vẫn coi thường nàng.
” Đa tạ sư huynh đã nhường. “
Y bỗng chốc nở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-phong-bach-van/1863480/chuong-21-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.