Chương trước
Chương sau
“Nói về âm thanh từ trên trời vọng xuống, tui chỉ có thể nghĩ ra mỗi tiếng sấm thôi,” Vệ Đông nói “Hay là là tiếng gió? Có khi nào có liên quan đến mấy cột lốc xoáy xuất hiện mỗi đêm ở đây không?”
“Như vậy rất mâu thuẫn,” Phương Phỉ nói “Thiên âm khiến cho yêu quỷ không thể chịu được, vậy mấy cột lốc xoáy kia chẳng lẽ là để trấn áp yêu quỷ, chứ không phải muốn xâm lấn nhân gian?”
“Cũng có thể lắm chứ,” Vệ Đông nói “Chẳng phải về đêm đều xuất hiện cảnh tượng bên thế giới kia sao, cho nên rất có thể đó là cảnh tượng yêu quỷ bên thế giới kia đang bị lốc xoáy tra tấn.”
“Nếu đúng theo như lời anh nói, vậy mấy lốc xoáy kia chẳng có hại gì với nhân gian chúng ta cả, vậy sao chúng ta không mặc kệ nó cho rồi? Thế còn tướng cốt trên người chúng ta ngày càng hiện ra rõ ràng là tại sao?” Phương Phỉ hỏi vặn lại.
“Rất có thể đây là hai việc hoàn toàn khác nhau mà,” Vệ Đông nói “Lốc xoáy là cảnh tượng bên thế giới kia, tượng trưng cho yêu quỷ bên đó đang bị lốc xoáy tra tấn, còn tướng cốt của chúng ta thì lại nói lên nếu chúng ta không phong ấn thế giới bên kia lại, chúng ta sẽ chết, đây là hai việc khác nhau mà.”
“Cột lốc xoáy kia càng lúc càng lớn, nếu chúng ta cứ mặc kệ nó, chúng nó sẽ dần dần tra tấn đám yêu quỷ kia đến chết hết toàn bộ, vậy chẳng phải quá tuyệt rồi sao? Thế chúng ta cớ gì còn phải tự đi hy sinh bản thân để phong ấn thế giới bên kia làm gì?” Phương Phỉ hỏi.
“À ừ…” Vệ Đông nghẹn họng “Được rồi, cô thắng.”
Phương Phỉ không nói nữa, cả hai bỗng phát hiện xung quanh bốn bề im thin thít, đồng loạt quay sang nhìn mọi người, thấy bọn họ đều đang nhìn mình chăm chăm.
“Có gì à?” Phương Phỉ nhướng mày.
“Không có không có.” Kha Tầm xua xua tay “Anh chị nhà tranh luận rất có lý, chúng tôi đang rửa tai lắng nghe thôi. Cho nên ý của Đông Tử nói thiên âm có thể là tiếng gió, mà Phỉ ca lại bảo Đông Tử bậy bạ tầm xàm tầm đế, còn ý của mọi người thì sao?”
Có lẽ là do lần đó trải qua một hồi “vợ chồng ngỗng Đông Phương” lưu lại ấn tượng quá sâu cho Vệ Đông và Phương Phỉ, thế nên cả hai người đều chẳng ai chú ý đến ẩn ý của cái câu ‘Anh chị nhà’ kia, lúc này đều lẳng lặng quay đầu nhìn những người khác.
“Quả thật, ngoại trừ tiếng gió, tiếng sấm, tiếng mưa ra, hình như từ bầu trời không còn cái nào khác có thể phát ra âm thanh.” Tần Tứ suy ngẫm nói “Nhưng mà cũng như lời Tiểu Thiệu với Tiểu Phương từng nói, thiên lôi cùng sấm sét là chỉ cùng một loại, nếu đã vậy tại sao phải viết thành ‘đánh thiên lôi, giáng thiên âm’ làm gì, cứ tóm lại một câu ‘đánh thiên lôi’ chẳng phải đã đủ rồi sao, mà tiếng gió quả thực cũng không phải thứ có thể áp chế yêu quỷ.”
“Theo tôi thì, mấu chốt về thiên âm nằm ở đoạn nói phía sau,” Mục Dịch Nhiên lên tiếng “Tức ‘Lôi rung đầy trời, chư thần không chỗ trốn; Thiên âm vô thanh, yêu quỷ không thể kháng’. Rõ ràng bảo là ‘Âm’, vậy tại sao lại là vô thanh? Loại âm thanh như thế nào lại không có âm thanh?”
Mọi người đang chau mày trầm tư, bỗng nghe được Kha Tầm hô lên một tiếng “—— Là sóng hạ âm! Là sóng hạ âm mà 《 restart 》 từng ám chỉ!”
“—— A!” Có mấy người giật mình hô lên.
“Không sai,” Mục Dịch Nhiên nói “Tần số của sóng hạ âm nằm dưới tần số nghe được của tai người, cho nên đối với phần lớn động vật và con người thì âm thanh đó sẽ là ‘vô thanh’. Nhưng ở bức tranh đó tôi đã từng nhắc đến, chó, voi, cá voi cùng con sứa có thể nghe được sóng hạ âm, nếu như cái thứ ‘yêu quỷ’ kia là một giống loài đã tuyệt chủng trên mặt đất, một loài bất đồng với động vật và con người hiện tại, vậy cũng không loại trừ khả năng chúng nó là một giống loài có thể nghe được sóng hạ âm.”
“Vả lại, dù là sóng hạ âm cũng có tần số cao thấp khác nhau, trước đó tôi cũng từng nói, trong cơ thể con người vốn có sóng hạ âm, một khi tần số sóng hạ âm trong thiên nhiên vô tình trùng với tần số trong cơ thể con người, sẽ gây ra cộng hưởng, gây hại cho cơ thể người, chẳng hạn như sinh bệnh, biến thành thần trí rối loạn hoặc thậm chí là tử vong ngay lập tức.”
“Vậy chúng ta có thể dựa vào đó mà suy ra, có một tần số nào đó của sóng hạ âm, đúng lúc trùng với sóng hạ âm trong cơ thể của sinh vật ‘yêu quỷ’ kia, do đó mà gây ra sát thương nghiêm trọng đến hủy diệt đối với chúng nó.”
“Còn về nguyên nhân sinh ra sóng hạ âm này, cũng rất rõ ràng —— đại hồng thủy.”
“Phía trước cũng từng có nhắc đến, rất nhiều hiện tượng trong tự nhiên đều có thể sinh ra sóng hạ âm, ví dụ như bùng nổ núi lửa, sóng thần, lũ lụt, lốc xoáy, bão từ, động đất, tia chớp hoặc tiếng sấm vân vân, hoặc những hiện tượng do con người tạo ra, như nổ hạt nhân, xe lửa chạy, phá nhà sập cầu, cùng với các máy móc khi vận hành, đều có thể sinh ra sóng hạ âm.”
“Ví dụ trong hiện thực chúng ta từng thấy, chính là Hà Đường, thính lực của cô ấy mẫn cảm hơn người bình thường, có thể nhận ra được sóng hạ âm sinh ra do nhạc cụ hòa cùng tiếng vang của nhà hát, khiến cho thân thể cảm thấy khó chịu bồn chồn.”
“Cho nên, trong quá trình đại hồng thủy xảy ra ở thời tiền sử, từ trong thiên nhiên sinh đã ra một tần số sóng hạ âm, gây sát thương hủy diệt cho các sinh vật ‘yêu quỷ’ kia, thế nên trong phong thư viết một câu ‘yêu quỷ độn địa’, có lẽ là vì muốn trốn tránh sát thương của sóng hạ âm.”
“Lại thêm một điều, toàn bộ những bức tranh chúng ta từng vào đều có nêu lên ám chỉ cho chúng ta, mà những ám chỉ ấy đều lần lượt ứng nghiệm hoặc là giúp chúng ta tìm ra manh mối tương ứng, bởi nên sóng hạ âm từng xuất hiện trong 《 restart 》 hẳn không phải là mũi tên không đích, rất có thể chính là đối ứng với ‘Thiên âm’ này.”
“Đúng rồi, đúng là như vậy,” Mọi người hưng phấn hô lên “Rất có lý!”
“Như vậy chúng ta có thể giải thích những đoạn phía sau như thế này không,” Thiệu Lăng nói “Ở thời đại cổ xưa, trên mặt đất có tồn tại ba giống loài lớn: Một là ‘chư thần’, hai là ‘yêu quỷ’, cùng với người thú.”
“Thần cùng yêu quỷ của thời ấy, có lẽ không phải giống như thần quỷ trong cảm nhận của chúng ta ngày nay, thần của thời xưa có lẽ chỉ là một giống loài cao cấp hơn, còn yêu quỷ thì kém hơn thần một chút, còn người và thú thì lại là giống loài ở tầng dưới chót nhất của chuỗi sinh vật thời đại ấy.”
“Chênh lệch giữa thần, yêu quỷ, người thú ngày xưa cũng giống như chênh lệch giữa con người, thú dữ cùng con kiến thời đại ngày nay của chúng ta vậy.”
“Đối với con kiến mà nói, việc con người sử dụng các loại sản phẩm công nghệ cao là điều mà chúng nó mãi mãi cũng không thể tưởng tượng hay hiểu được, là vô cùng khó tin kỳ diệu mà thần bí, cũng tương tự thế, ở thời cổ xưa, hai giống loài ‘Thần’ cùng ‘Yêu quỷ’ có được khả năng hoặc bay lên trời hoặc chui xuống đất, cũng là thứ vô cùng kỳ diệu khó tin, đối với con người khi ấy quả thực là thần kỳ không gì sánh bằng.”
“Thế nên ‘Thần’ của khi ấy được con người xưng tụng là thần, đại biểu cho sức mạnh thần kỳ cùng không thể tưởng tượng được, giống như đối với con kiến thì loài người chắc cũng giống như ‘Thần’ vậy, bởi vì dưới góc nhìn của chúng nó thì đó là một giống loài vô cùng thần kỳ.”
“Nếu dựa vào đó mà hoán đổi một chút, thì ‘Thần’ cùng ‘Yêu quỷ’ thời xa xưa thật ra chỉ là hai giống loài cao cấp hơn các loài bậc thấp khác mà thôi, cấu tạo sinh lý của chúng nó giúp cho chúng nó có thể bay lên trời hoặc chui xuống đất, hoặc là trường sinh bất tử, mà suy cho cùng thì chúng nó cũng là một kết quả từ thiên nhiên, chứ không phải là thần quỷ như trong tưởng tượng của người hiện đại đã xây nên.”
“Cho nên ý của tôi là, nếu chúng nó cũng là một kết quả hình thành từ thiên nhiên, như vậy chúng nó bị hiện tượng tự nhiên áp chế cũng là điều hợp tình hợp lý. Giống ‘Thần’ là sợ sét, còn giống ‘Yêu quỷ’ kia lại sợ sóng hạ âm, mà con người cùng muông thú thì vì đại hồng thủy mà suýt chút nữa cũng diệt chủng.”
“Khi ấy, ba giống loài lớn tồn tại trong tự nhiên, đều suýt soát bị diệt vong trong một trận thiên tai toàn cầu, thế cho nên ‘chư thần tịch diệt, yêu quỷ độn địa, người thú hơi tàn’. Trận thiên tai ấy khiến cho giống loài ‘Thần’ hòa toàn bị tiêu diệt, làm cho ‘Yêu quỷ’ vì trốn tránh sóng hạ âm mà chui xuống đất, khiến cho con người cùng muông thú gần như diệt chủng, chỉ còn sót lại một chút hơi tàn rồi sống lại.”
“Vì thế —— hai giống loài cấp cao hơn con người hoàn toàn biến mất khỏi mặt đất, con người còn sống sót trở thành chủ nhân mới của thế giới này, sau khi Đại Vũ trị hồng thủy, con người bắt đầu sinh sôi và phát triển trên mặt đất này, với tư cách thống trị thế giới, biến thành kẻ đứng đầu các vạn vật, trở thành giống loài trên đỉnh cao chuỗi sinh vật trong kỷ nguyên mới của thế giới.”
“Nhưng chúng ta có thể thấy, rằng ‘Yêu quỷ độn địa’, nó chỉ chui vào lòng đất tránh né mà thôi, chứ không giống với ‘Thần’ hoàn toàn bị tiêu diệt sạch sẽ, chúng nó vẫn còn, khi đại hồng thủy qua đi, sóng hạ âm gây sát thương cho chúng nó dần dần biến mất, chúng nó bèn nghĩ cách muốn trở lại mặt đất này một lần nữa.”
“Nhưng con người khi ấy đã trở thành trùm no.1 làm sao có thể dễ dàng chấp nhận trên đầu mình bỗng dưng mọc ra thêm một giống loài cao cấp hơn chứ? Huống hồ gì, không phải cùng tộc, tâm ắt có dị. Bất luận là con người hay yêu quỷ, hẳn là đều sẽ nghĩ như thế. Mà dù là xuất phát tự sự ích kỷ cũng thế, hoặc là tự bảo vệ mình cũng thế, con người tuyệt đối sẽ không cho phép giống loài ‘Yêu quỷ’ kia trở về mặt đất một lần nữa.”
“Cho nên phía sau mới có câu ‘Xưa yêu quỷ chui vào đất, sợ lại có lúc trồi đầu, nên lấy kim của Cửu Châu đúc thành hồng khí vĩnh viễn trấn áp’.”
“Mà Đại Vu Cao Dương Thị này, hẳn là giống với phỏng đoán của chúng ta trước đó, là một con người có được năng lực ‘quan sát’, hay cũng có thể nói, đó là một người có siêu năng lực, mà dù thế nào cũng được, ông ta đại khái có thể nhìn thấy cảnh tượng yêu quỷ rục rịch muốn trồi đầu dưới lòng đất, cũng có thể ông ta có năng lực nhìn thấu được một chút quy luật của vũ trụ, cho nên mới nói ra một câu như thế.”
“Và rồi con người đã đúc Cửu Đỉnh, để chúng nó ‘cùng thiên âm rung lên, hòa mặt đất chấn động, yêu quỷ không thể ra, thiên hạ đại an’.”
“Tôi cảm thấy những lời này như khẳng định lời suy đoán của Mục về sóng hạ âm, ‘cùng rung’ với ‘chấn động’ rõ ràng chính là chỉ lợi dụng cộng hưởng sinh ra sóng hạ âm, từ đó tạo ra vũ khí có tính kéo dài liên tục ngăn chặn yêu quỷ dưới lòng đất, chỉ cần Cửu Đỉnh vẫn còn, sóng hạ âm sẽ không biến mất, yêu quỷ cũng vĩnh viễn không dám chui ra khỏi mặt dất!”
Lời phân tích của Thiệu Lăng nói xong, mọi người đều khựng lại một lát, sau đó đồng thoạt thở phào một cái.
“Hợp lý rồi, đúng là như vậy rồi.” Hoa Tế Thu lau mồ hôi trán “Vậy tác dụng của Cửu Đỉnh là truyền sóng hạ âm à?”
“Không, tôi nghĩ có lẽ là để thay đổi tần số của sóng hạ âm.” Chu Hạo văn nói “Nếu sóng hạ âm gây tác động đến yêu quỷ chỉ xuất hiện khi đại hồng thủy xảy ra, cũng chứng tỏ trong hoàn cảnh bình thường, sóng hạ âm trong thiên nhiên không có tác dụng với chúng nó.”
“Mà khi ấy dựa vào khả năng của con người, hoàn toàn không thể nào bằng sức người tạo ra một trận đại hồng thủy được, cho nên chỉ có thể dựa vào sóng hạ âm vốn tồn tại sẵn trong tự nhiên, tiến hành biến đổi tần số của chúng nó, chuyển thành tần số làm cho yêu quỷ không thể chịu đựng được.”
“Ở nơi đây có nhắc đến cộng hưởng, chúng ta đều biết, kim loại là vật chất dễ dàng sinh ra cộng hưởng nhất, cho nên tôi có một suy đoán, tác dụng của Cửu Đỉnh chính là dựa vào sóng hạ âm trong tự nhiên sinh ra cộng hưởng, đồng thời thay đổi tần số cộng hưởng ấy, điều chỉnh đến tần số có thể gây sát thương cho yêu quỷ. Tên của chúng nó là tế khí (vật cúng),nhưng thực chất, là siêu vũ khí.”
“Tôi đồng ý với cách nói này của Hạo Văn,” Mục Dịch Nhiên nói “Thực ra tôi phỏng đoán, tác dụng của《Sơn Hải Đồ》trên Cửu Đỉnh, rất có thể là vì muốn lợi dụng những đường lồi lõm lên xuống của mặt ngoài hoa văn, để thu lấy cùng với điều chỉnh tần số cộng hưởng.”
“Đúng thế,” Chu Hạo Văn nói “Mặc dù chúng ta không xác định được hình dạng và cấu tạo của Cửu Đỉnh thế nào, nhưng hình dạng, thể tích hay thậm chí là nơi đặt cùng thứ tự sắp xếp của chúng nó, hẳn là đều đã trải qua tính toán, đo lường cùng thiết kế hết sức nghiêm cẩn tinh vi.”
“Chúng nó chẳng những có thể thông qua sóng hạ âm tự nhiên sinh ra cộng hưởng, cũng điều chỉnh thành tần số làm cho yêu quỷ không thể chịu được, hơn nữa thông qua hình dạng cấu tạo, sức nặng, địa điểm và trình tự sắp xếp của nó, tiến hành khuếch tán lan rộng sóng hạ âm ấy truyền xuống dưới đất, liên tục tấn công hoặc là phong ấn yêu quỷ bên dưới.”
“Rất nhiều kỹ thuật chế tạo của người xưa vốn dĩ khó tin đến khó tưởng, dù cho có dùng khoa học kỹ thuật hiện đại cũng không thể nào phục chế được, thế nên tôi nghĩ hoàn toàn có khả năng họ đã từng tạo ra Cửu Đỉnh có được hiệu quả như vậy.”
“Thế nên, bảo Cửu Đỉnh là thần khí trấn Cửu Châu, định thiên hạ, thật không phải nói quá, mà là xứng đáng với cái tên của nó.
* * * * * *
[ Chuyện ngoài lề ]
Nghe bảo sóng hạ âm với tần suất 7Hz có thể gây chết người, coi như ngàn dặm giết người không để lại tên, vì bước sóng của sóng hạ âm rất dài, có thể vòng quanh trái đất 2 3 vòng, có thể xuyên thấu xe tăng, sóng hạ âm 7Hz có thể trực tiếp làm con người mạch máu toàn thân vỡ nát, thần kinh tê liệt, chết cực nhanh.
Bởi cũng có cách nói vũ khí sóng hạ âm là một loại vũ khí xanh thân thiện môi trường lại cực có hiệu quả, chỉ giết người, không làm hư hỏng bất cứ thứ gì cả.
Đại Vu: Đây là vũ khí tối tân siêu “xanh” cực bảo vệ môi trường mà thuộc hạ vừa mới nghiên cứu chế tạo ra, thao tác cực kỳ đơn giản, nhanh gọn lẹ, chỉ cần 998, Cửu Đỉnh vác về nhà ~
Vũ Đế: Xanh? Bảo vệ môi trường? Okela, bây đâu trả tiền. Cho cái lũ bên dưới ít màu xanh cho chúng biết thế nào là lễ hội.
Yêu quỷ: [ Mặt anh yêu da đen dấu chấm hỏi. jpg ]
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.