*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đêm hôm ấy, chẳng ai ngủ ngon được.
Kha Tầm thậm chí có vài lần như bị ảo giác nghe thấy có tiếng chuông điện thoại điếc tai vang lên.
Bốn người cứ thế trằn trọc mãi cho đến hừng đông.
Vệ Đông kéo màn cửa, nhìn ánh mặt trời xán lạn bên ngoài, mới dám quay sang hỏi La Duy “Tối qua rốt cuộc cậu có nhận điện thoại không?”
Buổi tối không ai dám hỏi vấn đề này, sợ vì mình hỏi vậy mà làm cho kẻ thần bí kia không gọi tới nữa.
La Duy chắc chắn nói “Không có điện thoại gọi tới.”
Vừa mới dứt lời, tiếng chuông điếc tai bỗng réo lên như đang trả thù bọn họ, bốn người nhìn nhau một giây, cuối cùng do La Duy bước tới nhận điện thoại “…Được rồi, hiểu rồi, chúng tôi qua đó ngay.”
Điện thoại là Tần Tứ gọi đến, mang theo tin tức, Tiêu Cầm Tiên tối qua ở bệnh viện đã xảy ra chuyện…
Có lẽ bọn họ ai nấy cũng đều đã chuẩn bị sẵn tâm lý, cho nên không ai nghe xong cảm thấy giật mình kinh ngạc—— mấy vết thú ký xuất hiện đột ngột thường ẩn chứa càng nhiều nguy hiểm hơn.
Tựa như Lion đêm hôm trước, hay Tiêu Cầm Tiên đêm hôm qua.
Bốn người bọn họ nhanh chóng chạy tới bệnh viện, nhưng có một điều bọn họ nghĩ mãi không ra: Vì sao tối hôm qua không nhận được điện thoại gợi ý, dựa theo lệ thường hẳn là nên có một cú điện thoại do người thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-pho/581958/quyen-8-chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.