*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Cần chúng tôi cùng cậu trở về không?” Kha Tầm nhìn La Duy.
“Không cần, cảm ơn.” Vẻ mặt của La Duy vẫn thế, tĩnh lặng như tờ, không có chút cảm giác nào thoải mái như vừa thoát khỏi cái chết, hay thậm chí là nghĩ lại mà sợ hãi.
“Lần sau vào tranh, cậu sẽ đến chứ?” Kha Tầm hỏi.
“Đương nhiên” Ánh mắt đằng sau tròng kính của hắn rốt cuộc thoáng xuất hiện một chút rét lạnh.
“Vậy, bảo trọng ha.” Kha Tầm vỗ vỗ bả vai La Duy, đưa hắn lên xe lửa.
Vệ Đông được Tần Tứ hỗ trợ giới thiệu kết bạn Wechat với một vị bác sĩ tâm lý, vừa ngồi xuống ghế xe lửa liền buồn rầu đau khổ nói “Tao nghĩ lần này chắc phải gặp ác mộng ít nhất cũng nửa tháng”.
Đợi mãi chẳng thấy Kha Tầm đáp lại, ngước mắt nhìn về chỗ ngồi đối diện, thấy người nào đó đang ân cần đủ kiểu bưng trà rót nước, lột chuối hầu hạ nam thần nhà mình.
Vệ Đông “…” Tứk!!! Đến nỗi ác mộng cũng không mơ thấy nổi!
“Anh rất ít khi ngồi xe lửa đúng không?” Kha Tầm hỏi nam thần nhà mình.
“Cũng có.” Nam thần mặc âu phục mang giày da, trong tay cầm trà xanh ướp lạnh, trước mặt là mì gói Khang sư phụ.
“Được rồi, được rồi, mì oke rồi đó.” Kha Tầm nhiệt tình giúp đối phương mở nắp mì ra “Em nấu mì ăn liền ngon tuyệt vời luôn, anh hỏi Đông Tử thử xem là biết.”
Vệ Đông “Xin lỗi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-pho/581929/quyen-7-chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.