Trạch Nhiên Nhiên kéo chiếc kính đen đặt xuống sóng mũi, lại nhìn đến quán cà phê đông người.
Rốt cuộc người muốn gặp cô là người nào ?
"Cô Trạch"
Cô xoay người, đối diện với mình là một người đàn ông mặt mày tuấn tú, ngũ quan tinh xảo. Ước chừng anh ta vừa tốt nghiệp đại học, trông dáng vẻ khá ngông nghênh và...thu hút.
Gỡ mắt kính, cô đi theo hướng anh chỉ đến một chiếc bàn nằm ở vị trí khuất góc.
"Anh là?"
Anh ta không trực tiếp trả lời, chỉ mỉm cười hỏi cô
"Cô muốn uống gì?"
Thấy anh ta khá lịch sự, cô cũng không tiếp tục gặng hỏi
"Capuchino"
Sau khi người phục vụ rời đi, cô mới ngẩng đầu quan sát người đối diện.
"Anh....biết tôi sao?"
Anh ta nhấp ngụm cà phê, mùi vị đắng đậm thơm thơm quyện vào đầu lưỡi, thẩm thấu đến mùi vị chan chát
"Kỳ thực...là gián tiếp biết được cô"
"A !?"
Ý là gì vậy ?
_____
Trịnh Thiên Vỹ ngồi trên ghế tổng giám đốc, đối diện với hai mươi cổ đông mặt mày nhăn nhúm
Một vị trưởng bối cao tuổi đứng dậy, hướng đám người trong phòng mở lời
"Chuyện xảy ra nghiêm trọng như vậy, mà chủ tịch không hề xuất hiện giải quyết. Có phải hay không đang làm bù nhìn đây ??"
Đám người phía dưới nghe thấy vậy cũng nhao nhao.
"Đúng, đúng, đúng. Rõ ràng là chủ tịch công ty, xảy ra chuyện này phải đích thân giải quyết mới đúng."
Trịnh Thiên Vỹ ưu nhã ngồi chéo chân phe phẩy. Kỳ thực, chuyện này vốn đã nằm trong dự tính của anh.
Thấy anh im lặng, một người bụng phệ đứng thẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-oai-huong/1490405/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.