Cả buổi tối tôi suy tư, không phải là vì nhận thấy mình có tình cảm đặc biệt với Cố Tông Kỳ, nhưng lại là thứ cảm giác thật khó chịu trong lòng, dồn nén nhiều chuyện trong lòng dễ khiến người ta muốn nổ tung. Thế nên tôi mở Code Blue ra xem, và kết quả chứng trầm cảm giai đoạn đầu đã hoàn toàn hồi phục. Cả tối xem liền ba tập cho đến tận nửa đêm, tôi sắp rơi nước mắt vì cảm động, vì hâm mộ, hay vì khao khát? Nói chung là rất phức tạp.
Tôi đem cả đống tâm trạng phức tạp ấy vào giấc ngủ, hình ảnh của bác sĩ Aizawa Kosaku áo xanh cứ lởn vởn trong đầu tôi, tôi nhớ lại cảnh phim diễm lệ phần đầu, Kosaku thay áo để lộ chiếc bụng sáu múi. Đúng là cái cảm xúc này quá phức tạp, khiến tôi rơi vào trạng thái si mê, tôi liền ghép mặt Cố Tông Kỳ vào thân của Kosaku rồi bắt đầu tưởng tượng, mãi đến tận khuya tôi mới chìm vào giấc ngủ. Vì phải dịch tác phẩm nên cuối cùng vẫn không thể kiềm chế được ham muốn trong lòng.
Đến ngày thứ tư, không nhịn được nữa tôi mở xem tập tiếp theo, rồi đem cảm xúc dạt dào ấy chạy đến quán cà phê trong trường, sếp tổ chức họp ở đấy. Sếp là một thân sĩ tốt nghiệp Luân Đôn, rất thích trao đổi những điều tâm đắc trong học hảnh với bọn tôi vào giờ uống trà chiều. Mười mấy con người ngồi đấy cười nói rôm rả, uống cà phê, trà sữa, bàn tán chuyện trên trời dưới biển. Học sinh của những ông chủ khác đều rất ngưỡng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-no-giua-thang-nam-co-don/118171/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.