Cuối cùng Ngụy Như Phong vẫn thôi học, cậu đến bến tàu Kỳ Gia Loan tìm việc, làm công nhân bốc vác.
Hai năm qua kinh tế ở thành phố Hải Bình phát triển nhanh chóng, bến tàu rất thiếu người, con trai dễ kiếm việc hơn con gái, Ngụy Như Phong cao ráo lại cường tráng, chủ thầu dễ dàng thu nạp cậu, lương tháng 500 đồng, bao cơm trưa.
Chút tiền ấy dù sao cũng đủ cho hai chị em trang trải, nhưng so với trước đây vẫn còn túng thiếu một chút.
Ban đầu Hạ Như Họa cũng muốn bỏ học, theo Ngụy Như Phong ra ngoài làm công.
Nhưng Ngụy Như Phong chết sống không đồng ý, cậu biết Hạ Như Họa học rất giỏi, cũng thích đọc sách, chắc chắn cho thể thi đậu đại học, hơn nữa cậu cũng không muốn để Hạ Như Họa chịu khổ.
Sau khi làm việc ở bến tàu vài ngày cậu liền hiểu, kiếm sống không hề dễ dàng.
Ở bến tàu Ngụy Như Phong gặp A Phúc.
Chưa học xong trung học hắn đã ra ngoài làm việc, lúc bà Hạ còn chưa qua đời đã nghe mẹ của A Phúc qua đây khoe khoang con trai bà ấy đã có thể nuôi gia đình.
A Phúc đã làm ở bến tàu hai năm, chơi thân với quản lý của kho hàng ở bến tàu, rất có vai vế ở trong đám công nhân.
Ngày đầu tiên Ngụy Như Phong tới đây, A Phúc liền nhận ra cậu.
Mặc dù hồi nhỏ hai người không có qua lại nhiều với nhau nhưng A Phúc vẫn nuốt không trôi cục tức của trận đòn năm đó, cho nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-no-giua-he-hoa-khai-ban-ha/2493055/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.