🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lục Nguyên và Hạ Như Họa ngồi trên một chiếc ghế dài, Hải Bình đã sắp vào thu, lúc xế chiều trời mát lạnh, Lục Nguyên lấy áo gió của mình khoác thêm cho cô, sợ cô buồn chán nên kể cho cô nghe những chuyện thú vị khi đi xin việc.



Hạ Như Họa vừa nhìn vườn trường vừa cẩn thận lắng nghe, cô biết mình không có cơ hội làm những chuyện mà Lục Nguyên đã làm, cuộc đời cô đã bị bẻ ngoặt từ lúc này, cùng Ngụy Như Phong đi về một hướng khác.



“Như Họa, cậu có dự tính gì không?”



Lục Nguyên hỏi một cách tự nhiên.



“Có thể sẽ phải sống những ngày tháng không giống như bây giờ.”



Hạ Như Họa mịt mờ nói.



“Ồ, vậy ư? Thật ra tớ vẫn luôn không tưởng tượng nổi cậu sẽ làm công việc gì, tớ cảm thấy cậu là người không thích hợp với chuyện bon chen kiếm tiền, cậu nên sống một cuộc sống an nhàn, thong dong và yên ổn.



Mỗi sớm mai thức dậy liền lẳng lặng đọc một quyển sách, uống một ly trà, nếu như thời tiết đẹp thì đi ra ngoài vườn phơi nắng, tưới hoa…”



Lục Nguyên ước ao.



Hạ Như Họa nhớ tới Ngụy Như Phong, híp mắt cười rộ lên: “Đúng vậy, như thế thật tốt, nhưng lại không đợi được đến lúc tốt nghiệp.”



“Sao vậy? Gấp đến thế ư? Ít nhất cũng phải viết xong luận văn đã chứ.”



Lục Nguyên cho rằng cô nói đùa, vô tình nói, “Vả lại, cậu còn phải viết giúp tớ diễn văn tốt nghiệp nữa!”. Đam Mỹ Trọng Sinh



“Lục Nguyên, tớ không thể

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-no-giua-he-hoa-khai-ban-ha/2492995/chuong-39.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Hoa Nở Giữa Hè (Hoa Khai Bán Hạ)
Chương 39: Cảm ơn cậu
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.