Công việc quản lí phòng tài tiệu nói nghe có vẻ oai, nhưng thực chất chỉ là sắp xếp giấy tờ, bảo quản và kiểm kê những tài liệu lưu trữ. Thi thoảng có người đến mượn thì ghi chép lại. Nhưng phòng tài liệu khác với thư viện, có chăng cũng chỉ là những bài thi cũ, giáo án cũ hay những cuốn kỉ yếu lịch sử của trường, chẳng ai đến mượn làm gì. Tóm lại đây chính là một công việc nhàm chán, lại buộc có mặt trong giờ nghỉ trưa ba lần một tuần nên không ai muốn nhận.
Khi hội học sinh phát thông tin cần người phụ trách phòng tài liệu, không ai nhận, chỉ duy mình Xuyên Khả.
Xuyên Khả chậm rãi dời từng tập bài thi từ hộp gỗ trước cửa phòng mang vào cất lên giá, cẩn thận ghi chép lại. Hai ngày cũng chỉ có một xấp nhỏ, chưa đến 5 phút đã xong xuôi. Ngồi vào bàn, mở hộp cơm trưa đã chuẩn bị sẵn, cô vừa chậm rãi ăn vừa chờ đợi.
Một lúc sau, trong phòng vang lên tiếng nhạc du dương. Xuyên Khả vội vàng buông đũa, chạy tới cuối phòng vén rèm cửa, hé mắt nhìn sang phòng bên cạnh, tim đập rộn ràng.
Trong phòng là một người đàn ông, mặc bộ đồ thoải mái, hai bàn tay lướt nhẹ nhàng trên phím đàn. Dù người đó xoay lưng lại, nhưng vừa nhìn thấy, mặt Xuyên Khả vẫn không tự giác đỏ bừng, tim nhảy loạn.
Phòng tập piano sát cạnh phòng tài liệu, lại có một cánh cửa sổ nhỏ thông nhau. Từ đây luôn có thể nhìn sang phòng tập piano. Mỗi giờ nghỉ trưa, thầy giáo dạy nhạc luôn nán lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-no-cach-vach/19956/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.