Mạc Tử Ân đi tới chỗ vườn sau nhà, nơi mà Lâm Hinh đang lau kính. Anh đút tay vào túi quần, nhàn nhã quan sát cô làm việc.
Lâm Hinh vẫn mặc chiếc áo sơ mi của anh, tóc được búi lên trông gọn gàng hơn rất nhiều, tay vừa xịt nước vừa cầm khăn lau qua lau lại. Trông cô lúc này cực kì chuyên tâm, động tác cũng đem theo phần nào quen thuộc, không vụng về như mấy cô tiểu thư danh giá.
Đó là lần đầu tiên Mạc Tử Ân đánh giá cô là một cô gái bình thường.
Nắng chiếu vào người Lâm Hinh, ánh vàng nhạt nhuộm lên mái tóc cô, con ngươi đen toát lên nét xinh đẹp.
Nhận thấy có ánh mắt đang ghim trên người mình, Lâm Hinh quay ra, Mạc Tử Ân nhanh chóng liền đảo mắt qua chỗ khác.
Cô cười khẽ, lắc nhẹ đầu rồi tiếp tục lau kính.
Khoảnh khắc môi Lâm Hinh cong lên trông rất đẹp, cảm giác có nét vô ưu hiện lên trên mặt cô, trông cực kì yên bình. Khi cô cười, bộ dáng vô cùng đẹp đẽ, ngọt ngào đến say đắm, khi cô gồng lên đấu lại người ta, thoạt trông mạnh mẽ, kiên cường nhưng lại có phần ưu thương ở tận sâu bên trong, đến lúc cô dùng những lời lẽ để quyến rũ anh, trong lòng lại nổi lên những toan tính mà không ai biết.
Cứ mỗi lần đến gần Lâm Hinh, anh lại muốn hiểu con người cô sâu thêm một chút.
Rốt cuộc cô là người như nào? Thông minh hay ngốc ngếch? Nhạy cảm hay vô tư?
Càng biết thêm một thứ mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-nang-va-anh/3271091/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.