Sắc mặt Quyền Anh so với sắc trời còn u tối hơn, hai mắt nhìn y toàn là băng lạnh.
Tiểu Phục cũng ý thức được trong phòng có người, luống cuống ngẩng đầu thắt lại quần cho thiếu gia.
“Ngươi đến đây làm gì?!” Vân Cẩm Nghị tỉnh lại.
Quyền Anh từng bước bức lại: “Ngươi rất bản lĩnh a, đi kỹ viện, phiêu tiểu quan, ngươi cho Ám Phách ta là ai?”
Không biết tại sao Vân Cẩm Nghị có chút hoảng loạn, sau đó lại không cam lòng đáp trả: “Ta đi kỹ viện, phiêu tiểu quan là chuyện của ta, không có chút quan hệ gì với ngươi?!”
Quyền Anh siết cằm y, bức y nhìn thẳng vào mình: “Ngươi đã chọc giận ta rồi, đừng không biết chừng mực như vậy.”
“Buông thiếu gia ra!” Tiểu Phục đột nhiên tiến lên muốn ngăn cản, quanh người Quyền Anh đã có sát khí.
Vân Cẩm Nghị cho dù rất đau, cũng phát giác được: “Chuyện không liên can hắn, ngươi đừng động hắn.”
“Ngươi đang bảo hộ hắn?” Sát khí càng nặng.
“Ngươi rốt cuộc muốn làm gì?!” Ách, cằm đau quá a!
“Ngươi nói xem?”
Vân Cẩm Nghị bị siết đến chảy nước mắt cũng sắp nổi điên, hung hăng nói: “Mẹ nó ngươi bớt làm thái tuế trên địa bàn của ta đi! Ta cảnh cáo ngươi lập tức buông ta ra, nếu không ta sẽ cho ngươi hối hận!”
“Làm thế nào khiến ta hối hận? Nói thử xem.”
“Tất cả công việc ám sát nhiệm vụ mật án mà Ám Đường của các ngươi tiếp nhận trong mười năm nay đều nằm trong tay ta! Trên có hoàng cung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-nan-thuc/2228499/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.