" Hồi bẩm Vương Gia, Vương Phi, xe ngựa đã được sắp xếp xong rồi ".
" Ta biết rồi ".
" Y Nhi, chúng ta nhanh đi thôi, nếu không sẽ trễ lễ mừng thọ của Hoàng tổ mẫu mất ".
" Vương Gia, chàng đợi thiếp đã ".
Họa Y chạy nhanh vào phòng mang theo một cái túi thêu hoa, không rõ bên trong chứa thứ gì nhưng có vẻ nó rất đầy.
Hai người bọn họ vào trong xe ngựa, chuyến đi này không thể mang A Tô và Khanh Khanh theo cùng.
Xe đi được nửa chặng đường, Họa Y đem chiếc túi bên mình mở ra, lấy từ trong đó hai cái màn thầu, cô đưa một cái cho Trình Tranh.
Hắn bị hành động này của cô làm cho ngớ người, có ai vào cung lại mang theo đồ ăn cơ chứ, hắn chằm chằm nhìn cô bằng nét mặt ngạc nhiên.
" Chàng sao vậy?
Chàng không đói sao?
Vậy ta sẽ giữ lại, lát nữa chàng đói thì ta sẽ mang ra cho chàng ăn ".
Trình Tranh nhìn cô cười mỉm, Họa Y vẫn miệt mài mở rộng chiếc túi nhỏ tìm kiếm.
" Chàng xem, ta có mang rất nhiều bánh.
Màn thầu, bánh hoa quế, bánh đậu xanh...."
" Nàng đói lắm sao?"
" Rất đói, trời vừa sáng chưa kịp ăn no đã phải lên đường.
Phủ của chúng ta lại xa hoàng cung như vậy, nếu không mang theo ít bánh ta sẽ chết đói dọc đường mất ".
Họa Y cầm chiếc màn thầu trắng nõn trên tay đưa lên miệng cắn một miếng to, hai má phùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-my-nhan/2675922/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.