Như đã định hôm nay hai người họ lên đường đến biên giới phía Đông hỗ trợ, xe ngựa đi được một quãng đường khá xa, dừng chân tạm bên đường cho người ngựa nghỉ ngơi.
" Vương Phi, phía trước có một con sông khá lớn, xung quanh chẳng nhìn thấy chiếc thuyền nào cả, chúng ta làm sao qua sông đây?"
Tùy tùng A Hào theo cùng đi một vòng xem xét địa hình, phát hiện cả một đoạn sông dài lại không có nỗi một chiếc cầu bắt qua.
" Nếu không có cầu lẫn thuyền bè thì thường ngày người dân hai bên đi lại thế nào, không lẽ mỗi lần muốn sang bờ bên kia lại phải bơi ngang con sông chảy xiết như vậy để qua sao?"
Khanh Khanh thắc mắc hỏi A Hào, hắn cũng chẳng thể giải đáp nhúng vai bất lực.
Họa Y và Trình Tranh tiến gần đến phía con sông quan sát, Chu Họa Y dùng một cành cây dài thả đứng dòng nước chảy xiết, cành cây chìm hun hút chẳng mấy chốc mà biến mất vào lòng sông.
* Xem ra con sông này rất sâu, nước đục như vậy chảy rất mãnh liệt, nếu bất cẩn mà rơi xuống thì dù là người giỏi bơi lội cũng không tránh được nguy hiểm *.
Trình Tranh đi dọc bờ sông tìm kiếm, hắn phát hiện những dấu chân còn mới bị che lại dưới lớp bùi nhùi, đi dăm ba bước lộ ra một trụ cầu đã bị cưa mất, mùn cưa còn mới, ắt hẳn bị phá hủy chưa lâu.
* Dày công như vậy thật là có lòng dồn ép ta mà, rõ ràng con sông này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-my-nhan/2675901/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.