🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Y Nhân thích sạch sẽ, đồ dùng cũng rất giản dị. Án thư, ghế ngồi, giá đỡ đều đóng từ gỗ trơn màu trầm, rèm cửa màu lông chuột, thảm tím than. Đại hộ pháp còn cực kỳ cầu toàn, giá đỡ phải cao bằng nhau, sách xếp từ cao xuống thấp, mấy thứ đồ trang trí nằm mơ mà kê vào tháp, với hắn - đồ trang trí dù đẹp đẽ đến đâu cũng chẳng có công dụng gì ngoài để đấy cho bụi bặm, bẩn mắt; hắn cũng ghét hoa cỏ nốt vì thực vật thu hút côn trùng. Do đó, dẫu tòa tháp của Đại hộ pháp quanh năm ấm áp như xuân nhưng vẫn mang đậm vẻ hiu quạnh, giá buốt.

Trên án thư chỉ có đúng một chậu hoa hồng sa mạc, đây là quà hồi nhỏ Mạc Tử Liên tặng, tới nay Đại hộ pháp chỉ chịu khó chăm mỗi cái cây này. Bộ trà cụ mới bị vỡ cũng là đồ hai mươi năm trước Tát Phục ban tặng, Y Nhân không thích thay đổi, mọi vật dụng đều có thâm niên ít là bảy năm.

Người bình thường dùng đồ một thời gian dài cũng nảy sinh tình cảm, huống hồ là với người như Y Nhân.

Mạc Tử Liên biết vậy nên sải bước tới, định cúi xuống nhặt. Y Nhân liền nhíu mày cản: "Đệ... cốc chủ đâu cần phải làm việc này." Rồi hắn quỳ một gối, lấy khăn lót vào lòng bàn tay, dùng tay không cẩn thận nhặt từng mảnh vỡ, gói lại, gọi người vào lau dọn.

Đại hộ pháp thực sự có tình với cái chén trà đã dùng hơn hai mươi năm nên nói kẻ dưới rửa nước cho sạch rồi phơi, ráo thì

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-muc/1079740/quyen-6-chuong-144.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.