🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Khi Nhàn vương đặt chân khỏi phủ Lý giám quân, cuối trời đã ráng hồng, nữ tỳ dâng mũ trúc, lụa mỏng buông lơi che mờ dung nhan diễm lệ. Y điểm mũi chân nhảy lên ngựa, đuôi mắt liếc thấy dư ảnh một cánh bướm tím rịm, cong môi cười lạnh, đánh cương bỏ đi.

Mạc Tử Liên lén lút nghe ngóng, chắc chắn bên ngoài không có ai mới giũ tay áo bước ra từ trong hẻm nhỏ, lầm bầm: "Đại mỹ nhân dù sứt sẹo thì vẫn là vương gia, đi gặp quan cầm binh tự nhiên như thế mà không sợ Hoàng đế nghi thần nghi quỷ sao?"

Đầu óc y chuyển vần, nảy ra một ý tưởng - trừ phi quan hệ của Nhàn vương và Hoàng đế không tệ thì có lẽ Đại mỹ nhân cố tình khiến Hoàng đế chú ý, mà trực tiếp quá đi, đích thân ra mặt hỏi tội Lý phủ luôn, xem chừng Nhàn vương phi kia thực sự rất quan trọng.

Từ lúc sang Tư quốc, Mạc Tử Liên nảy sinh một niềm vui thích với việc dẫm lên mái ngói. Vốn mê những nơi cao và lộng gió, ưa không gian thoáng đãng hơn là có ngăn cách, các tòa tháp của Địa thành tuy cao mà kín, phần mái dốc và vì lợp ngói lưu ly nên rất trơn, y không đứng nổi. Nhà của người Tư thường thấp, ngói lợp cũng dễ đứng nên y rất vui vẻ 'đạp lên chóp nhà người ta'.

Mây thưa cõng ráng hồng lùa về tây, Mạc Tử Liên hít vào bầu không khí mát rượi sau trận mưa rào, ngửa mặt nhìn trời tính thử vận may.

Bối cảnh của Trường Sinh giáo hiện tại giống hệt như

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-muc/1079721/quyen-5-chuong-125.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.