🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Tiếng khóc phát ra từ phía Lôi đài." Quân Huyền hé mắt, sâu xa nói. Mạc Tử Liên nhíu mày định thả Ngải điệp thăm dò nhưng hắn nhẹ nhàng túm tay áo y lại: "Hai con đã đủ rồi."

Mạc Tử Liên ngẩn ra một chút, sau đó chợt bừng tỉnh, chẳng quan tâm đến tình hình trên Lôi đài nữa, ôm ca ca dậy, quay lưng lẩn khuất vào đám người tò mò hóng hớt, nhảy ra khỏi khán đài. Phía sau cả hai là dòng khán giả được giải tán, Quân Huyền rời khỏi vai y đứng thẳng lên, bao bọc bàn tay tình nhân, dắt y đi loanh quanh dạo phố.

Về phương bắc, tháng hai vẫn còn là mùa đông giá buốt, tàn ngày rồi mới cảm nhận được rõ ràng. Quân Huyền nghe bảo bối bắt đầu sụt sịt mũi liền cởi áo ngoài phủ lên đầu y, vắt chéo hai tay áo dưới mũi rồi quàng vào cổ y, nghiêm túc bảo: "Tiện thể che mặt lại không cho ai dòm ngó."

"Ca ca khiến ta giống như kẻ trộm vậy." Mạc Tử Liên giả vờ hờn dỗi chun mũi.

Quân Huyền thâm thúy liếc y: "Chẳng phải thích gọi ta là phu quân sao? Bây giờ lại không muốn tòng phu?"

Mạc Tử Liên đỏ mặt rồi cong mắt cười ám muội, nhéo thắt lưng hắn: "Ta càng thích nghe huynh gọi phu quân hơn."

"Còn khuya ta mới gọi." Quân Huyền bật cười, cũng có qua có lại nhéo eo y.

"Bọn họ tính toán từ trước, cố tình lừa ta cơ, đáng ghét."

"Bây giờ đệ chịu tin mình là thỏ nhỏ chưa?"

"Công lực của Khuynh Tự rất thâm hậu, không lý nào huynh phát hiện ra nàng ta."

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-muc/1079693/quyen-4-chuong-97.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.